Khi tôi bắt đầu yêu bản thân, tôi nhận thấy những đau đớn và đau khổ về tinh thần chỉ là những dấu hiệu cảnh báo rằng tôi đang sống ngược với sự thật của chính mình.
Hôm nay, tôi biết, đấy là “Sự Xác Thực”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân, tôi hiểu tôi có thể xúc phạm một người đến mức nào khi tôi cố áp đặt những mong muốn của tôi lên người ấy, mặc dù tôi biết thời điểm là không phù hợp và người ấy chưa sẵn sàng, và mặc dù người ấy là tôi.
Hôm nay, tôi gọi đấy là “Sự Tôn Trọng”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân, tôi không còn mong ước một cuộc sống khác, và tôi có thể nhận thấy mọi thứ xung quanh tôi đang mời tôi lớn lên.
Hôm nay, tôi gọi đấy là “Sự Trưởng Thành”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân, tôi hiểu rằng ở bất kỳ hoàn cảnh nào, tôi đang ở đúng nơi đúng lúc, và mọi thứ xảy ra đúng vào thời điểm cần thiết, vì vậy tôi bình thản.
Hôm nay, tôi gọi đấy là “Sự Tự Tin”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân, tôi ngừng đánh cắp thời gian của bản thân, và tôi ngừng vẽ lên những dự án khổng lồ cho tương lai. Hôm nay, tôi chỉ làm những gì mang lại cho tôi niềm vui và hạnh phúc, những gì tôi thích làm và những gì khiến con tim tôi đập rộn ràng, và tôi làm chúng theo cách của riêng tôi và theo nhịp điệu của riêng tôi.
Hôm nay, tôi gọi đấy là “Sự Giản Dị”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân, tôi giải phóng bản thân khỏi bất cứ điều gì không tốt cho sức khỏe - thức ăn, con người, sự vật, tình huống, và tất cả những gì kéo tôi xuống và khiến tôi tách rời khỏi bản thân tôi. Lúc đầu, tôi gọi thái độ ấy là sự ích kỷ lành mạnh.
Hôm nay, tôi biết đấy là “Tình Yêu Với Bản Thân”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân, tôi không còn cố gắng để luôn luôn đúng, và kể từ đó tôi mắc sai lầm ít hơn.
Hôm nay, tôi phát hiện đấy là “Sự Khiêm Tốn”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân, tôi từ chối không tiếp tục sống trong quá khứ và lo lắng về tương lai. Bây giờ, tôi chỉ sống cho hiện tại, nơi mà Mọi Điều đang diễn ra.
Hôm nay, tôi sống mỗi ngày, ngày qua ngày, và tôi gọi đấy là “Sự Trọn Vẹn”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân, tôi nhận ra rằng tâm trí của tôi có thể làm phiền tôi và nó có thể làm tôi đau ốm. Nhưng khi tôi nối liền nó với trái tim, tâm trí tôi trở thành một đồng minh quý giá.
Hôm nay, tôi gọi kết nối ấy là “Sự Khôn Ngoan Của Trái Tim”.
Chúng tôi không còn phải sợ tranh cãi, đối đầu hay bất cứ vấn đề gì giữa chúng tôi hay với người khác. Ngay cả các ngôi sao còn va chạm với nhau, và qua sự va chạm của chúng, những thế giới mới được hình thành.
Hôm nay, tôi biết đấy là “Cuộc Sống”!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.