Nguồn: GMO-Awareness.com
Nguồn dịch: Đọt Chuối Non
Dưới đây là thông điệp gốc từ Blog Đọt Chuối Non. Tôi đăng lại nguyên vẹn vì tôi hoàn toàn ủng hộ nỗ lực cao cả này.
Chào các bạn,
Đọt Chuối Non đang phát động một chiến dịch nhằm để toàn bộ người dân Việt Nam, những người đã kinh nghiệm Chất độc Da cam cho đến hiện tại, hiểu biết về tên tuổi và nguồn gốc tồi tệ của cái tên Monsanto. Link gốc trên ĐCN ở đây.
Mục đích của chiến dịch này là nâng cao nhận thức về Monsanto cùng với “công nghệ GMO” họ đang trơ tráo đem vào Việt Nam, thông qua sự thật về Chất độc Da cam (Agent Orange). Tất cả mọi phong trào chống lại GMO trên thế giới đều đề cập đến những nạn nhân Chất độc Da cam trong cuộc chiến Việt Nam như một bằng chứng mạnh mẽ nhất.
Sự thật này ngày càng được người ta nhắc đến nhiều hơn khi gần đây, 2,4-D (2,4-dicholorophenoxyethanoic acid) một trong hai hoạt chất chính của Agent Orange được những nhà sản xuất GMO đề nghị Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ (USDA) cho phép sử dụng làm thuốc trừ sâu trong công nghiệp biến đổi gen. Đây là nỗ lực sinh tồn của công nghiệp GMO sau khi phải đối mặt với siêu cỏ dại (super-weeds) xuất hiện từ năm 1996 và siêu côn trùng bắt đầu xuất hiện từ năm 2003 kháng lại các thuốc trừ sâu hóa học hiện đang sử dụng.
Monsanto là một công ty bị căm ghét nhất trên thế giới và bài tổng hợp sau đây về lịch sử của Monsanto sẽ cho bạn biết tại sao.
Bài dịch được sự đồng ý chính thức từ GMO-Awareness.com.
Mong các bạn ủng hộ chiến dịch này và truyền đi bức ảnh dưới đây.
Cảm ơn các bạn,
Phạm Thu Hường
Khi bạn dành một chút thời gian để ngẫm nghĩ về lịch sử phát triển sản phẩm của Monsanto, bạn sẽ thấy gì? Dưới đây là một tá sản phẩm của Monsanto đã đưa ra thị trường. Hãy xem nếu bạn có thể nhận ra điểm chung giữa chúng….
#1 – Saccharin – Đường hóa học
Bạn có biết Monsanto đã được bắt đầu với một chất làm ngọt nhân tạo? John Francisco Queeny thành lập công ty hóa chất Monsanto Chemical Works ở St Louis, Missouri với mục đích sản xuất đường saccharin cho Coca-Cola. Trái ngược hoàn toàn với sự khởi đầu ngọt ngào của nó, các nghiên cứu thực hiện trong những năm đầu thập kỉ 1970, bao gồm một nghiên cứu của Viện Ung thư Quốc gia vào năm 1980, đã cho thấy saccharin gây ung thư ở chuột.
Sau khi chịu sức ép ngày càng gia tăng từ người tiêu dùng, Hội đồng Kiểm soát Dinh dưỡng và các nhà sản xuất của các chất làm ngọt nhân tạo và nước soda dinh dưỡng thấp (diet sodas), cùng với các nghiên cứu bổ sung (một số được tiến hành bởi ngành công nghiệp đường và chất làm ngọt) đã báo cáo về sai sót trong các nghiên cứu những năm 1970, saccharin được gỡ bỏ khỏi danh sách những chất gây ung thư của NIH (Viện Y tế Quốc gia của Hoa Kỳ). Một loạt các bức thư từ các nhà khoa học với khuyến cáo không nên gỡ bỏ chất này khỏi danh sách; các tài liệu chính thức cho đến ngày nay bao gồm những câu chính xác như sau: “mặc dù không thể chắc chắn để kết luận rằng chất này không gây ra mối đe dọa cho sức khỏe con người, natri saccharin không được dẫn chứng hợp lý để gây ung thư cho nười trong điều kiện sử dụng chung như một chất làm ngọt nhân tạo.” (* Đọc Lịch sử của Saccharin ở đây)
#2 – PCBs – Polyclo biphenyls
Trong những năm đầu thập kỉ 1920, Monsanto bắt đầu mở rộng sản xuất hóa chất của họ sang polyclo hóa biphenyl (PCBs) để sản xuất chất lỏng làm mát cho máy biến áp điện, tụ điện, và động cơ điện. Năm mươi năm sau, các kiểm tra độc tính bắt đầu báo cáo những ảnh hưởng sức khỏe nghiêm trọng từ PCBs ở chuột trong phòng thí nghiệm cho tiếp xúc với hóa chất này.
Sau một thập kỷ nghiên cứu nữa trôi qua, sự thật không còn có thể được che đậy: Cơ quan Bảo vệ Môi trường Hoa Kỳ (EPA) công bố một báo cáo trích dẫn PCBs như là nguyên nhân gây ung thư ở động vật, có thêm bằng chứng cho thấy chúng có thể gây ung thư ở người. Những nghiên cứu y tế xem xét bổ sung cho thấy mối quan hệ nhân-quả giữa phơi nhiễm PCBs với bệnh ung thư da non-Hodgkin Lymphoma, một dạng ung thư thường xuyên gây tử vong.
Năm 1979, Quốc hội Hoa Kỳ công nhận PCBs là một chất độc gây hại đáng kể tới môi trường và là chất gây ô nhiễm hữu cơ lâu dài, và cấm sản xuất ở Mỹ. Cho tới lúc đó Monsanto đã có nhà máy sản xuất ở nước ngoài, vì vậy họ đã không hoàn toàn dừng lại cho đến khi có Công ước Stockholm về các chất ô nhiễm hữu cơ khó phân hủy cấm sản xuất PCBs trên toàn cầu vào năm 2001.
Và đó là khi sự tráo trở của Monsanto được phát hiện: các bản ghi nhớ nội bộ công ty từ năm 1956 được phơi bày, chứng minh rằng Monsanto đã biết về mối nguy hiểm của PCBs từ rất sớm.
Năm 2003, Monsanto trả hơn 600 triệu USD cho các cư dân của các bang Anniston, Alabama, những người đã phải trải qua những vấn đề sức khỏe nghiêm trọng bao gồm bệnh gan, rối loạn thần kinh và ung thư sau khi tiếp xúc với PCBs – chỉ nhiều hơn gấp đôi so với số tiền thắng trong vụ kiện Công ty Điện và Khí đốt Thái Bình Dương (PG & E) nổi tiếng qua bộ phim “Erin Brockovich” (đây là vụ kiện được trả số tiền trực tiếp lớn nhất trong lịch sử Hoa Kỳ, do công ty PG & E bị cáo buộc đã sử dụng crom-VI để chống ăn mòn trong tháp làm mát và chất này đã gây ô nhiễm nước uống với tại thị trấn miền nam California của Hinkley -ND).
Tuy nhiên thiệt hại vẫn tồn tại: gần 30 năm sau khi PCBs đã bị cấm ở Mỹ, chất này vẫn xuất hiện trong máu của phụ nữ mang thai, theo báo cáo trong một nghiên cứu năm 2011 của Đại học California San Francisco, trong khi các nghiên cứu khác chỉ ra một mối tương quan giữa PCBs và bệnh tự kỷ.
#3 – Polystyrene – Chất dẻo tổng hợp
Năm 1941, Monsanto bắt đầu tập trung vào chất dẻo và polystyren tổng hợp, chất vẫn được sử dụng rộng rãi trong bao bì thực phẩm và năm 1980 được xếp hạng 5 trong danh sách của EPA liệt kê các hóa chất mà sự sản xuất của chúng tạo ra tổng số nhiều chất thải nguy hại nhất.
#4 – Atom bomb and nuclear weapons: Bom nguyên tử và vũ khí hóa học
Ngay sau khi mua được phòng thí nghiệm Thomas & Hochwalt, Monsanto chuyển bộ phận này thành Phòng nghiên cứu Trung tâm của họ. Trong khoảng thời gian giữa năm 1943 và 1945, bộ phận này phối hợp những nỗ lực sản xuất chủ chốt của Dự án Manhattan – bao gồm làm sạch và sản xuất plutonium, và như là một phần của dự án Dayton trong Dự án lớn Manhattan, phối hợp những kỹ thuật tinh chỉnh các hóa chất được sử dụng như chất ban đầu của vũ khí nguyên tử (một thời đại đáng buồn của lịch sử nước Mỹ bao gồm những tai nạn công nghiệp nguy hiểm chết người nhất).
#5 – DDT: Thuốc trừ sâu DDT
Năm 1944, Monsanto đã trở thành một trong những nhà sản xuất đầu tiên của thuốc trừ sâu DDT để chống muỗi truyền bệnh sốt rét. Mặc dù nhiều thập kỷ Monsanto tuyên truyền nhấn mạnh rằng DDT là an toàn, độc tính thực sự của của DDT cuối cùng cũng được khẳng định thông qua nhiều nghiên cứu bên ngoài và vào năm 1972, DDT đã bị cấm trên toàn nước Mỹ.
#6 – Dioxin – Chất độc Dioxin trong thuốc diệt cỏ
Năm 1945, Monsanto bắt đầu thúc đẩy việc sử dụng thuốc trừ sâu hóa học trong nông nghiệp với việc sản xuất thuốc diệt cỏ 2,4,5-T (một trong những hoạt chất chính của Chất độc Da cam), có chứa dioxin. Dioxin là một nhóm các hợp chất có cấu trúc hoá học liên quan đến nhau và được biết đến như một trong một tá chất độc hại nhất – là chất gây ô nhiễm môi trường liên tục, tích tụ trong chuỗi thức ăn, chủ yếu là trong các mô mỡ của động vật. Trong nhiều thập kỷ kể từ khi dioxin được phát triển lần đầu tiên, Monsanto đã bị cáo buộc che đậy hoặc không báo cáo ô nhiễm dioxin trong một loạt các sản phẩm của mình.
#7 – Agent Orange – Chất độc da cam
Anh và Trang, hai nạn nhân chất độc màu da cam, với cha của họ, ông Nhân, khi họ lần đầu tiên đến trại trẻ mồ côi Hội An |
Trong những năm đầu 1960, Monsanto là một trong hai nhà sản xuất chính của Chất độc Da cam, một loại thuốc diệt cỏ / chất làm rụng lá dùng cho chiến tranh hóa học trong cuộc chiến Việt Nam. Điều khác biệt duy nhất có lẽ là công thức của Monsanto có nồng độ dioxin cao hơn nhiều lần so với Chất độc Da cam được sản xuất bởi nhà sản xuất kia là Dow Chemicals (đó là lý do tại sao Monsanto là bị cáo chính trong vụ kiện của các cựu chiến binh chiến tranh Việt Nam tại Hoa Kỳ).
Do hậu quả của việc sử dụng Chất độc Da cam, Việt Nam ước tính rằng hơn 400 000 người đã bị thiệt mạng hoặc bị tàn tật, hơn 500 000 trẻ em đã sinh ra với dị tật bẩm sinh, và lên đến 1 triệu người bị tàn tật hoặc phải chịu đựng những vấn đề sức khỏe, chưa kể đến những ảnh hưởng sâu rộng tới sức khỏe của hơn 3 triệu quân nhân Mỹ và con cái của họ cho đến ngày nay.
Bản ghi chép nội bộ của Monsanto cho thấy rằng Monsanto đã biết về vấn đề ô nhiễm dioxin của Chất độc Da cam khi bán lại cho chính phủ Mỹ sử dụng ở Việt Nam. Mặc dù gây ra ảnh hưởng sức khỏe sâu rộng tới con người, Monsanto và Dow vẫn được phép để thỉnh nguyện và nhận bảo vệ tài chính từ chính phủ Hoa Kỳ chống lại các cựu chiến binh những người đòi bồi thường cho việc họ đã phải tiếp xúc với Chất độc Da cam.
Trong năm 2012, một thời gian dài 50 năm sau khi Chất độc Da cam đã được triển khai, các nỗ lực dọn dẹp cuối cùng mới được bắt đầu. Tuy nhiên, những di sản của Chất độc Da cam, và các thế hệ kế tiếp của dị tật cơ thể, sẽ ở lại trong trại trẻ mồ côi Việt Nam trong suốt nhiều thập kỷ tới.
(Hãy suy nghĩ những gì đang xảy ra hiện nay? Hai loại cây trồng đã được biến đổi gen gần đây để chịu được một chất diệt cỏ làm từ một trong những thành phần chính của chất độc da cam, 2,4-D, để chống lại “siêu cỏ dại” tiến hóa do sử dụng quá nhiều RoundUp.)
#8 – Petroleum-Based Fertilizer: Phân bón làm từ dầu mỏ
Năm 1955, Monsanto bắt đầu sản xuất phân bón từ dầu mỏ sau khi mua một nhà máy lọc dầu lớn. Phân bón dầu mỏ có thể giết chết vi sinh vật đất có lợi, làm khô cằn đất và tạo ra một sự phụ thuộc, giống như một cơn nghiện, đối với phân bón tổng hợp thay thế. Cơn nghiện này chắc chắn là không tốt, khi ta xem xét đến chi phí tăng cao và sự suy giảm nguồn cung cấp dầu …
#9 – RoundUp – Chất diệt cỏ glyphosate
Trong những năm đầu 1970, Monsanto thành lập Khoa Hóa chất Nông nghiệp của họ, tập trung vào thuốc diệt cỏ, và một loại thuốc diệt cỏ đặc trưng: RoundUp (glyphosate). Bởi vì khả năng của chất này có thể tiêu diệt cỏ dại sau một đêm, RoundUp đã nhanh chóng được chấp nhận bởi người nông dân. Sự sử dụng của nó còn tăng lên nhiều hơn khi Monsanto giới thiệu những cây trồng kháng glyphosate (“RoundUp Ready”), tạo điều kiện cho nông dân có thể phun tưới toàn bộ khu vực với chất diệt cỏ RoundUp mà không giết chết các loại cây trồng.
Trong khi glyphosate đã được sự chấp thuận của cơ quan quản lý trên thế giới và được sử dụng rộng rãi, những lo ngại về ảnh hưởng của nó đối với con người và môi trường vẫn tồn tại. RoundUp đã được tìm thấy trong các mẫu nước ngầm, cũng như đất, và thậm chí cả trong các dòng suối và không khí khắp vùng Trung Tây Hoa Kỳ, và ngày càng nhiều trong thực phẩm. Chất này đã được cho thấy có liên quan đến tỷ lệ tử vong của bướm, và sự gia tăng của siêu cỏ dại. Các nghiên cứu trên chuột đã liên tục cho thấy tác động tiêu cực đến sức khỏe, bao gồm từ sự tạo khối u, biến đổi chức năng cơ quan, và vô sinh cho đến ung thư và tử vong sớm (đến link này để tìm thấy hàng loạt những nghiên cứu cung cấp dẫn chứng cho phát biểu này.)
#10 – Aspartame (NutraSweet/ Equal): Đường hóa học/Chất làm ngọt hóa học
Một phát hiện tình cờ trong quá trình nghiên cứu về kích thích tố đường tiêu hóa đã dẫn đến sự phát hiện một chất hóa học đặc biệt có vị ngọt giống đường: aspartame. Trong các thử nghiệm lâm sàng được tiến hành trên 7 con khỉ sơ sinh như một phần của quá trình nộp đơn để được FDA chấp thuận cho sử dụng aspartame, 1 con khỉ chết và 5 con khỉ khác bị co giật mạnh – thế nhưng bằng cách nào đó aspartame vẫn được FDA chấp thuận vào năm 1974. Năm 1985, Monsanto mua lại công ty trách nhiệm sản xuất của aspartame (G.D. Searle) và bắt đầu tiếp thị các sản phẩm với nhãn hiệu Đường dinh dưỡng (NutraSweet). Hai mươi năm sau, Bộ Y tế và Dịch vụ Nhân sinh Hoa Kỳ phát hành một báo cáo liệt kê 94 vấn đề sức khỏe gây ra bởi aspartame.
#11 – Bovine Growth Hormone (rBGH) – Hooc-môn tăng trưởng cho bò
Nội tiết tố biến đổi gen này (rBGH) được phát triển bởi Monsanto được tiêm vào bò sữa để sản xuất sữa nhiều hơn. Bò bị tiêm hooc-môn rBGH phải chịu đựng đau đớn do bầu vú bị sưng và viêm vú, và kết quả là mủ từ sự nhiễm trùng đi vào nguồn cung cấp sữa, đòi hỏi phải sử dụng kháng sinh bổ sung. Sữa có hooc-môn tăng trưởng rBGH đã được cho thấy có liên quan đến ung thư vú, ung thư đại tràng, và ung thư tuyến tiền liệt ở người.
#12 – Genetically Modified Crops / GMOs – Hạt giống biến đổi gen
Trong những năm đầu 1990, Monsanto bắt đầu biến đổi bộ gen của ngô, bông, đậu tương, cải dầu bằng cách ghép với DNA từ một nguồn bên ngoài (virus và bacteria) để đạt được một trong hai đặc điểm: một loại thuốc trừ sâu tạo ra trong nội bộ (khiến côn trùng ăn phải ngô hoặc đậu nành này bị vỡ bụng), hoặc một kháng thể nội bộ để chống chịu được thuốc diệt cỏ RoundUp của chính Monsanto (cho phép nông dân có thể phun tưới đồng ruộng của họ với Roundup liều lượng lớn để diệt cỏ dại mạnh hơn).
Mặc dù nhiều thập kỷ Monsanto đã hứa hẹn là cây trồng biến đổi gen sẽ “cung cấp thức ăn cho thế giới” với “nhiều dinh dưỡng hơn”, chịu hạn tốt hơn, hoặc tăng sản lượng, nhưng phần lớn lợi nhuận của Monsanto là từ hạt giống được biến đổi gen công nghiệp để chịu đựng thuốc diệt cỏ RoundUp, đem lại cho họ nguồn thu nhập kép đang ngày càng tăng bởi vì cỏ dại tiếp tục tiến hóa phát triển khả năng chống lại RoundUp.
Tuy nhiên điều kỳ khôi nhất đó là, thế giới lại một lần nữa dựa vào tuyên bố “an toàn” của Monsanto.
Cũng giống như những ngày đầu của PCBs, DDT, Agent Orange, Monsanto đã lừa thành công đối với công chúng nói chung và các cơ quan quản lý để tin rằng RoundUp, và các cây trồng biến đổi gen có thể giúp bán RoundUp, là “an toàn”. Mặc dù thực tế rằng KHÔNG có một thử nghiệm trên người nào đã từng được thực hiện đối với các sinh vật biến đổi gen!
Trong khi đó, Monsanto đã học được một hay hai điều trong hơn 100 năm qua để bảo vệ những sản phẩm bẩn của nó: những ngày này, khi một nghiên cứu mới cho thấy tác động tiêu cực tới sức khỏe hoặc môi trường của GMOs, Monsanto tấn công nghiên cứu và nhà khoa học đó bằng cách tràn ngập các phương tiện truyền thông với những yêu sách trái ngược từ các tổ chức “độc lập”, các nhà khoa học, các hiệp hội ngành công nghiệp, các blog, tài trợ phương tiện truyền thông xã hội, và bằng các bài viết “riêng tư” của những nhà hoạt động quan hệ công chúng – tất cả được xác nhận, thành lập, tài trợ hoặc duy trì bởi Monsanto.
Thật không may, rất ít người trong chúng ta dành thời gian để theo dõi các thành viên, người sáng lập, và các mối quan hệ của các cơ quan công ty này, dường như là một nguồn tin cậy để lần ngược lại bí mật nhỏ của Monsanto. (Xem chi tiết trên trang này.)
Để qua mặt được FDA đòi hỏi một cách tiếp cận hơi khác: bạn hãy nhấp chuột vào biểu đồ dưới đây được biên soạn bởi trang Hàng triệu người Chống Monsanto để xem có bao nhiêu cựu chủ tịch Monsanto và tư vấn pháp lý doanh nghiệp đang nắm giữ vị trí với FDA. Và đừng quên Clarence Thomas, cựu luật sư của Monsanto hiện đang là một thẩm phán của Tòa án Tư pháp tối cao, phán quyết ủng hộ Monsanto trong mọi trường hợp đã được đưa đến cho ông ta.
A Baker’s Dozen: #13 – Terminator Seeds/Sterile seeds – Hạt giống tự tử / Hạt giống vô sinh
Trong cuối những năm 1990, Monsanto phát triển công nghệ để sản xuất hạt giống vô sinh không thể sinh sản. Mục đích của những “hạt giống vô sinh” là để buộc nông dân mua giống mới của Monsanto sau mỗi năm, chứ không thể tiết kiệm và tái sử dụng hạt giống từ vụ thu hoạch trước của họ như họ đã làm trong suốt nhiều thế kỷ.
May mắn là công nghệ này không bao giờ đến với thị trường. Thay vào đó, Monsanto đã thu xếp để đạt được cùng mục đích bằng cách yêu cầu người nông dân ký một bản hợp đồng ràng buộc đồng ý rằng họ sẽ không lưu hoặc bán hạt giống từ năm này sang năm khác, hợp đồng mà sẽ buộc họ phải mua hạt giống mới và đánh tiếng trước về sự cần thiết cho một “gen vô sinh.” May mắn cho chúng ta… bởi những hạt giống tự tử có khả năng thụ phấn chéo và có thể làm ô nhiễm các loại cây trồng không-vô-sinh của địa phương.
Kết quả của di sản Monsanto để lại cho chúng ta là gì?
Từ 75% đến 80% của các thực phẩm chế biến bạn tiêu thụ hàng ngày có thành phần GMOs bên trong, và dư lượng thuốc diệt cỏ Roundup của Monsanto bên ngoài môi trường. Nhưng đó không chỉ là thực phẩm chế biến – ngay cả trái cây tươi và rau quả cũng tới: ngô ngọt biến đổi gen đã được bán tại các tiệm thực phẩm địa phương của bạn, táo và một loạt các loại rau quả “tự nhiên” khác hiện đang sản xuất trong các thử nghiệm.
Làm thế nào mà Monsanto được phép thao túng thực phẩm của chúng ta sau một lịch sử các sản phẩm đen tối như vậy? Làm thế nào họ được phép để gây tác động thiệt hại đến thế cho môi trường và sức khỏe của chúng ta?
Theo Hiệp hội Người tiêu dùng hữu cơ: “Có một mối tương quan trực tiếp giữa nguồn cung thực phẩm biến đổi gen của chúng ta và 2 nghìn tỷ USD chi hàng năm cho dịch vụchăm sóc y tế, cụ thể là một đại dịch của các bệnh mãn tính liên quan đến chế độ ăn uống.
Thay vì các loại trái cây, rau quả, ngũ cốc và các sản phẩm từ động vật ăn cỏ khỏe mạnh, các xí nghiệp chăn nuôi và chế biến thực phẩm của Mỹ sản xuất một lượng dư thừa của thức ăn vặt biến đổi gen tạo ra bệnh tim, đột quỵ, tiểu đường và ung thư – được hỗ trợ bởi các khoản trợ cấp nông dân -trong khi nông dân hữu cơ nhận không có khoản trợ cấp này.
Lịch sử của Monsanto phản ánh một mô hình không thay đổi của các hóa chất độc hại, các vụ kiện, và thao túng khoa học. Đây có phải là loại công ty chúng ta muốn để kiểm soát nguồn cung cấp lương thực cho thế giới của chúng ta?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.