Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

Vài suy nghĩ về tượng đài mẹ Việt Nam anh hùng

Tác giả: Trần Thanh Nghị
Nguồn: Dân Luận

Tin trên VN Express ngày 14/3/2015 cho biết: "Sau gần 7 năm thi công, tượng đài mẹ Việt Nam anh hùng ở tỉnh Quảng Nam sắp hoàn thành và có thể trở thành tượng đài lớn nhất Đông Nam Á với kinh phí xây dựng lên đến 411 tỷ đồng".

Trên Dân Luận cũng đăng lại bài viết "Cánh cò - Khoảng cách của sự ngạo mạn" đề cập đến tượng đài này. Xin trích: "Hình thức chính của tượng là chân dung của bà Nguyễn Thị Thứ, bà mẹ Anh hùng của 11 con cháu đã hy sinh..". Chi tiết hơn về bà Nguyễn Thị Thứ, Wikipedia cho biết: "Bà có chồng, 9 người con trai, 1 con rể và 2 cháu ngoại là liệt sĩ...". Bài viết sau là sự chia sẻ cảm nghĩ của tôi về tượng đài nói trên.

Với tâm tình của một người Việt Nam có gia đình, con cháu, tôi thấy bà Nguyễn Thị Thứ là một bà mẹ Việt Nam vô cùng đáng thương. Tôi kính trọng niềm đau và sự mất mát của bà và tôi thấy danh hiệu "anh hùng" mà người ta gán ghép cho bà chẳng những không thích hợp mà còn là một sự xúc phạm nặng nề đến phẩm cách và niềm đau của bà.

Thật vậy, bất kỳ ai trong chúng ta nếu có gia đình, con cái, đều biết một cách rõ ràng và thâm sâu về tình yêu vô bờ mà người cha, người mẹ dành cho con của họ. Đặc biệt trong hoàn cảnh góa bụa của bà Thứ khi một mình phải bương trải để nuôi dưỡng, bao bọc 9 đứa con không có sự giúp đỡ của người chồng.

Bất cứ bà mẹ nào trên thế giới lại không cuống quít lo âu khi thấy con mình lỡ bị dao cắt tay, chảy máu. Bất cứ người mẹ nào không thức thâu đêm suốt tháng khi con đau đớn nằm rên siết trong cơn bệnh. Có bà mẹ nào có thể ngủ ngon khi biết con mình đang trên đường đi đến chiến trường, mà phần sống thì ít mà phần chết thì nhiều! Chỉ những tai nạn tầm thường xẩy ra cho con, là trái tim người mẹ đã quặn đau, tấm lòng đã âu lo, kinh sợ... Nói chi khi những người con đi vào cõi chết!

Nỗi đau sẽ lớn đến thế nào nếu ta có một người con bị chết trong tuổi thanh xuân. Càng khủng khiếp hơn khi con mình chết trong đau đớn. Và kinh sợ nhường nào khi con mình bị giết chết bởi những viên đạn thù, những mũi lưỡi lê thấu tim hoặc những đòn tra tấn man rợ!

Bà Nguyễn Thị Thứ cũng như muôn vàn bà mẹ khác trên thế giới. Tôi chắc chắn rằng không bao giờ bà muốn bất cứ người con nào của bà bị đứt tay chảy máu vì một con dao nhỏ chứ đừng nói đến đứa con ấy bị người ta giết chết bằng súng, bằng lựu đạn, bằng bom!

Nhưng việc ấy đã xẩy ra. Không phải với một đứa mà với cả một đàn con 9 đứa. Tôi dám chắc rằng nếu điều ấy xẩy ra cho bất kỳ ai trong chúng ta, chúng ta sẽ phát điên, hoặc ít nhất sẽ bị tâm thần, không thể bất nhân đến mức thấy một đứa con bị giết, lại tiếp tục đẩy đứa thứ hai ra đi, để rồi lại bị giết! Cứ như vậy lập đi lập lại đến 8 lần trong cuộc đời khốn khổ.

Tôi hoàn toàn không tin bà muốn như vậy. Rõ ràng là bà phải chịu như vậy. Phải ngậm đắng nuốt cay mà chịu như vậy. Phải tan nát con tim mà chịu như vậy!

Câu hỏi đặt ra là: Chính những đứa con đã tự ý hay có bộ máy nào đã xúi bẩy những đứa con quay mặt với nỗi đau của bà? Quyền lực nào đã cướp trên tay bà những đứa con bà yêu dấu hơn chính bản thân? Đây không chỉ là sự mất mát mà còn là nỗi kinh hoàng, là sự tuyệt vọng và sau đó sẽ là sự thống hối, kể từ khi đứa con đầu tiên vừa kêu hai tiếng "Mẹ Ơi" vừa ôm ngực gục xuống, cùng giòng máu phọt ra từ trái tim luôn thổn thức vì muốn về với mẹ!

Khi cuộc chiến tàn. Khi người ta chiến thắng. Khi người ta nghênh ngang. Người ta hãnh tiến. Thì người ta đồng hóa lòng chơn chất với sự hãnh tiến. Đồng hóa sự khổ đau với khoái cảm. Người ta phong cho bà danh hiệu "Mẹ Việt Nam Anh Hùng". Đây là một sự biển lận. Người ta đánh tráo từ ngữ "thương yêu" bằng từ ngữ "anh hùng". Thật sự trên thế giới này chẳng có bà mẹ nào là anh hùng. Cái có của người Mẹ là trái tim. Là tình yêu bao la. Anh hùng không bao giờ nằm trong trái tim người mẹ. Anh hùng gì khi con mình bị giết? Anh hùng gì khi không thể cứu được 9 đứa con do mình đứt ruột đẻ ra? Đáng lý ra người ta phải biết cúi đầu kính trọng niềm đau của bà. Người ta phải biết xấu hổ vì đã gây cho bà những mất mát quá sức chịu đựng của một người mẹ. Người ta phải quỳ gối để cầu xin bà một sự tha thứ vì đã lạm dụng quá mức sự cam chịu của những bà mẹ và của toàn dân tộc.

Nhưng người ta không làm thế, mà làm ngược lại. Người ta muốn tiếp tục khai thác sự khổ đau của bà để được thêm phần hãnh tiến. Người ta dựng tượng bà lên để cả thế giới thấy được cái chiến thắng huy hoàng của họ (thực ra thế giới chỉ thấy được sự hiếu sát ghê rợn nơi họ). Người ta dựng tượng bà lên để cơn thống khoái của sự chiến thắng được lên tột đỉnh của thống khoái!

Thật không còn gì dã man và vô luân hơn việc dùng niềm đau và sự mất mát của những người mẹ làm bậc thang để leo lên cao, cho người đời biết mặt nhớ tên ta là kẻ anh hùng! Đó là lý do tại sao người ta lại phong tặng cho bà danh hiệu "Mẹ Việt Nam Anh Hùng". Đó là lý do người ta xây tượng đài to đùng cho mẹ. Ừ, từ nay, những người dư tiền thừa của có thể cưỡi ngựa xem hoa để trầm trồ trước cái tượng đài đồ sộ. Mà trầm trồ cái gì chứ? Trầm trồ nỗi mất mát, sự đau khổ, lòng hối tiếc của một bà mẹ chăng? Ôi, đổi mạng 9 người con để lấy cái tiếng trầm trồ đó? Đây rõ ràng là một trò biển lận. Một trò chơi chữ của những tay làm bạc giả. Tượng đài này cổ võ cho lòng hiếu sát, tính anh hùng (rởm) - Nó còn man rợ hơn những tiếng reo hò cổ vũ trong các cuộc hội chọi trâu, hay các cuộc cá độ đá gà vì những bà mẹ và những người con bị giết là những con người. Nó đã làm nhục các bà mẹ của hơn 3 triệu thanh niên hai miền Nam Bắc đã gục xuống trong cuộc nội chiến tương tàn bằng võ khí Tầu, Nga, Mỹ...

Tôi xin thành kính thắp nén hương lòng dâng lên anh linh bà Nguyễn Thị Thứ và tất cả những bà mẹ của các chiến sĩ Nam - Bắc đã hy sinh trong cuộc chiến tương tàn này. Bây giờ thì bà Nguyễn Thị Thứ đã gặp 9 người con của bà bên kia thế giới. Tôi chắc là bà và các con đang thảnh thơi nơi chốn vĩnh hằng. Không thù hận, không tiếc nuối, mà cũng không hãnh diện, không tự hào vì đã góp phần trong cuộc chém giết kinh hoàng đã xẩy ra.

Cầu mong sao cho những người đã gây ra những trầm luân cho bà Nguyễn Thị thứ, cho tất cả những bà mẹ Việt Nam mất con, và cho cả dân tộc, biết quì xuống để xin sự tha thứ.

Nhận xét:

Andrew M. Lobaczewski từng viết như sau trong cuốn "Tà ác học Chính trị" (Political Ponerology) của ông:

Điều gì sẽ xảy ra nếu có hoàn cảnh dẫn đến hòa bình, trật tự và sự thịnh vượng tương đối trong một quốc gia?

Tuyệt đại đa số dân chúng trong quốc gia đó - là những người bình thường - sẽ tận dụng một cách khéo léo tất cả các cơ hội mới có được, tận dụng trình độ vượt trội của họ để đấu tranh ngày càng mở rộng phạm vi hoạt động. Nhờ con số đông hơn, sẽ có nhiều người bình thường được sinh ra hơn, và sức mạnh của họ sẽ ngày càng gia tăng. Số đông quần chúng này sẽ được sự trợ giúp bởi con cái từ tầng lớp đặc quyền, những người không thừa hưởng gen thái nhân cách từ cha mẹ chúng. Sự thống trị của thể chế cầm quyền bệnh hoạn sẽ suy yếu dần, cuối cùng dẫn đến tình huống mà số đông những người bình thường giành lại quyền lực của họ. Đối với những kẻ thái nhân cách nắm quyền, đây là cơn ác mộng hoàn toàn có thể xảy ra.

Do vậy, việc hủy diệt số đông những người bình thường về mặt sinh học, tâm lý, đạo đức và kinh tế là sự cần thiết "sinh học" đối với những kẻ thái nhân cách nắm quyền. Có nhiều phương pháp phục vụ cho mục đích này, ví dụ như trại tập trung hay gây chiến tranh với một kẻ địch hùng mạnh, được trang bị tốt. Một cuộc chiến như vậy sẽ hủy diệt và làm suy nhược tài nguyên con người ném vào đó, chính là điều đang gây nguy hiểm cho những kẻ thái nhân cách nắm quyền. Một khi đã chết một cách an toàn, những người lính sẽ được tung hô thành anh hùng. Điều này giúp ích tạo ra thế hệ tiếp theo trung thành với thể chế cầm quyền bệnh hoạn.

Xem thêm:



2 nhận xét:

  1. Bài viết thật ý nghĩa .Cảm ơn bạn đã nói hộ tấm lòng của các bà mẹ "anh hùng" .

    Trả lờiXóa
  2. Tac gia bai viet nay can phai suy nghi lai, su that khong mot nguoi me, nguoi cha nao sinh con ra, nuoi duong con cho den tuoi truong thanh lai nhan tam day con minh vao con duong chet choc ca, va lai 11 nguoi con va chau cua ba me Viet Nam anh hung Nguyen Thi Thu nay truoc khi ho dan than vao cuoc chien nay deu biet truoc day la con duong day gian kho, kho khan, nguy hiem co the ho se nhan lay cai chet bat cu luc nao ma ho khong the luong truoc duoc; nhung, nhung tro ngai ke tren khong lam ho chung buoc vi long cam thu quan xam luoc va be lu tay sai ban nuoc nen ho quyet chi hy sinh ra di danh duoi ke thu de bao ve dat nuoc bao ve Dan Toc. Ngay hom nay chung ta thanh lap tuong dai Ba Me Viet Nam Anh Hung NGUYEN THI THU nay khong phai cho rieng ba, ma cho tat ca nhung nguoi me da co nhung nguoi con dam hy sinh nga xuong vi su nghiep GIAI PHONG DAN TOC, tuong dai nay chi co muc dich la de cho chung ta ngay hom nay, va con chau chung ta trong tuong lai nhin thay ma nho mai cong on cua ho, tai sao lai cho chung ta thanh lap tuong dai nay la xuc pham noi dau cua nhung nguoi nga xuong, cau noi nay hay de cho ke thu suy nghi, vi tuong dai nay da lam cho chung nhan ra mot noi nhuc xau xa hon trong cuoc doi xam lang, ban nuoc lam tay sai cua chung. Yeu cau nguoi viet bai nay cung nhu ban bien tap VN express can phai suy nghi lai! ! !

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.