Tác giả: Lierre Keith
- Chương 1: Tại sao có cuốn sách này?
- Chương 4 phần 1: Ăn chay vì dinh dưỡng
- Chương 4 phần 2
- Chương 4 phần 3
- Lá thư sữa: Một thông điệp gửi đến các bệnh nhân của tôi
- Mì chính - Vị ngon giết người
- Giải độc Hay là Chết: Những Cách Trị liệu Tự nhiên để Đối phó với Bụi Phóng xạ từ Vụ Tan chảy Hạt nhân Fukushima
- Gluten: Cái bạn không biết có thể giết bạn
- Cơ thể nguyên thủy, tâm trí nguyên thủy (8 phần)
- Vài mẹo nhỏ cho những ai bắt đầu chế độ ăn ít carbohydrat (2 phần)
- Mối nguy hại của vắc-xin (2 bài)
Chương 4: Ăn chay vì dinh dưỡng
Bắt đầu với châu
Phi bảy triệu năm trước đây, bởi vì đó là nơi con
người bắt đầu. Khí hậu bắt đầu chuyển từ ẩm ướt
sang khô hanh. Các cây to nhường chỗ cho cỏ, và thảo
nguyên bắt đầu phủ đầy khắp thế giới. Được nuôi
dưỡng bởi cỏ là những động vật ăn cỏ lớn. Hai
mươi lăm triệu năm trước, trong sự đa dạng của quá
trình tiến hóa, một số cây tìm cách phát triển từ gốc
thay vì từ ngọn. Động vật ăn lá sẽ không giết chết
những cây này; ngược lại là đằng khác. Nó giúp cây
phát triển bằng cách kích thích rễ phát triển. Tất cả
cây cối đều cần nitơ và các chất dinh dưỡng đã được
tiêu hóa, và động vật ăn cỏ có thể cung cấp những
thứ đó cho cỏ trong lúc chúng ăn cỏ. Đấy là lý do tại
sao, không giống như những cây khác, cỏ không chứa hóa
chất độc nào, cũng như không có những cơ chế tự vệ
cơ học như gai hay cành cứng để ngăn cản động vật.
Cỏ muốn bị ăn. Chính cỏ là thứ tạo ra bò. So với
cỏ, sự thuần hóa của con người chỉ có một ảnh
hưởng rất nhỏ lên hệ gen của bò, và bò cho lại con
người gen dung nạp lactose.
Tổ tiên của chúng ta
sống trên cây, cho đến khi cây bắt đầu biến đi. Chúng
ta có hai lợi thế về mặt tiến hóa để giúp chúng ta
vượt qua khó khăn này: ngón tay cái tách ra và hệ thống
tiêu hóa ăn tạp. Chúng ta có khả năng thao tác công cụ
và chúng ta có một cơ thể được trang bị cả bản năng
và hệ thống tiêu hóa để xử lý một loạt các loại
thực phẩm khác nhau. Một số động vật chỉ ăn một
loại thực phẩm: koala chỉ ăn lá bạch đàn, và ong bắp
cày chỉ ăn trên cây vả. Ăn chỉ một loại thực phẩm
là một canh bạc; nếu nguồn thức ăn của bạn mất đi,
bạn cũng biến đi cùng nó. Nhưng bộ não, cơ quan đòi
hỏi rất nhiều năng lượng, ở động vật ăn một loại
thực phẩm không cần lớn lắm, và năng lượng dư ra có
thể dùng cho các hoạt động khác.
Không kể sô-cô-la, con người không phải là động vật chỉ ăn một loại thực phẩm. Trước khi chúng ta trở thành người, khi chúng ta còn sống trên cây, chúng ta ăn chủ yếu hoa quả, lá cây và côn trùng. Nhưng từ thời điểm chúng ta đứng thẳng, chúng ta ăn chủ yếu động vật ăn cỏ lớn. Bốn triệu năm trước, người vượn phương Nam, tổ tiên của chúng ta, đã ăn thịt.
Đã có lúc người ta
tin rằng người vượn phương nam ăn hoa quả. Điểm khác
biệt giữa người vượn phương nam và người hiện đại
được cho là khả năng ăn thịt. Nhưng những chiếc răng
của bốn bộ xương ba triệu năm tuổi trong một hang động
ở Nam Phi kể lại một câu chuyện khác. Các nhà nhân
chủng học Matt Sponheimer và Julia Lee-Thorp tìm thấy
carbon-13 trong lớp men răng của những bộ xương này.
Carbon-13 là một đồng vị ổn định có ở hai nơi: cỏ
và cơ thể những động vật ăn cỏ. Những chiếc răng
ấy không có các vết xước gây ra bởi việc nhai cỏ.
Người vượn phương nam ăn những động vật ăn cỏ,
những con thú nhai lại to lớn sống trên các thảo nguyên.
Các công cụ bằng đá
được tìm thấy bên cạnh những bộ xương của những
con thú đã tuyệt chủng từ lâu, chôn sâu dưới đất
trong suốt 2,6 triệu năm. Những công cụ đá và những bộ
xương đó đã đợi để kể câu chuyện của chúng, câu
chuyện về chúng ta. Một số xương có những vết răng
phủ lên bởi những vết cắt bằng công cụ: một con thú
ăn thịt đã giết con mồi và tiếp theo là người đến
mót phần còn lại. Một số xương khác lại ngược lại:
vết cắt bằng công cụ, rồi đến những vết răng sắc,
nói lên rằng con người với vũ khí đến trước, sau đó
mới là con thú với răng. Chúng ta đến từ một gia phả
dài của những người thợ săn: 150.000 thế hệ.