Nguồn: Primal Body, Primal Mind
Tác giả: Nora Gedgaudas
- Lá thư sữa: Một thông điệp gửi đến các bệnh nhân của tôi
- Mì chính - Vị ngon giết người
- Giải độc Hay là Chết: Những Cách Trị liệu Tự nhiên để Đối phó với Bụi Phóng xạ từ Vụ Tan chảy Hạt nhân Fukushima
- Gluten: Cái bạn không biết có thể giết bạn
- Ảo vọng ăn chay (4 phần)
- Vài mẹo nhỏ cho những ai bắt đầu chế độ ăn ít carbohydrat (2 phần)
- Mối nguy hại của vắc-xin (2 bài)
- Chương 3: Tác hại của Gluten trong Ngũ cốc
- Chương 5: Tiêu hóa và Hấp thụ Dinh dưỡng
- Chương 13: Vai trò của Carbohydrat trong Cơ thể
- Chương 14: Leptin - Chúa tể của Vương quốc Hooc-môn
- Chương 15: Carbohydrat - Con đường dẫn đến bệnh tiểu đường loại 2
- Chương 18: Chất xơ có phải một carbohydrat không thể thiếu không?
- Chương 24: Nuôi dưỡng bộ não cho đúng
- Chương 25: Tầm quan trọng của chất béo với bộ não
Cơ thể nguyên thủy, tâm trí nguyên thủy
Chương 3: Tác hại của Gluten trong ngũ cốc
[Chú thích: Trong bài này nói nhiều đến bệnh tự miễn. Wikipedia định nghĩa bệnh tự miễn là "phản ứng miễn dịch của cơ thể chống lại một chất hoặc mô ở trong cơ thể. Nói một cách khác, hệ thống miễn dịch nhầm một phần của chính cơ thể là kẻ địch và tấn công chính nó." Cũng trong bài này trên Wikipedia liệt kê một danh sách không đầy đủ gồm 173 bệnh tự miễn, bao gồm những bệnh thường gặp như thấp khớp, tiểu đường loại I, bệnh celiac, tâm thần phân liệt, một số loại ung thư, viêm gan, viêm da.]
Ngũ cốc và các hạt họ đậu thường chứa một chất gọi là acid phytic với nồng độ rất cao. Acid phytic dễ dàng liên kết với các chất khoáng và hợp chất muối trong quá trình tiêu hóa và sau đó bị loại khỏi cơ thể. Do mức tiêu thụ ngũ cốc cao trong cộng đồng, điều này dẫn đến sự thiếu hụt chất khoáng rộng rãi, bao gồm canxi, sắt, magiê và kẽm. Các hạt họ đậu thường chứa tới 60% tinh bột và chỉ một lượng nhỏ protein không hoàn chỉnh. Chúng còn chứa những chất ức chế hấp thụ protein khiến khả năng tiêu hóa và sử dụng protein trong thực phẩm của cơ thể bị suy giảm. Nếu ai sử dụng chúng làm nguồn calo chính trong thời gian dài, tuyến tụy có thể bị tổn hại.
Chương 3: Tác hại của Gluten trong ngũ cốc
[Chú thích: Trong bài này nói nhiều đến bệnh tự miễn. Wikipedia định nghĩa bệnh tự miễn là "phản ứng miễn dịch của cơ thể chống lại một chất hoặc mô ở trong cơ thể. Nói một cách khác, hệ thống miễn dịch nhầm một phần của chính cơ thể là kẻ địch và tấn công chính nó." Cũng trong bài này trên Wikipedia liệt kê một danh sách không đầy đủ gồm 173 bệnh tự miễn, bao gồm những bệnh thường gặp như thấp khớp, tiểu đường loại I, bệnh celiac, tâm thần phân liệt, một số loại ung thư, viêm gan, viêm da.]
Ngũ cốc và các hạt họ đậu thường chứa một chất gọi là acid phytic với nồng độ rất cao. Acid phytic dễ dàng liên kết với các chất khoáng và hợp chất muối trong quá trình tiêu hóa và sau đó bị loại khỏi cơ thể. Do mức tiêu thụ ngũ cốc cao trong cộng đồng, điều này dẫn đến sự thiếu hụt chất khoáng rộng rãi, bao gồm canxi, sắt, magiê và kẽm. Các hạt họ đậu thường chứa tới 60% tinh bột và chỉ một lượng nhỏ protein không hoàn chỉnh. Chúng còn chứa những chất ức chế hấp thụ protein khiến khả năng tiêu hóa và sử dụng protein trong thực phẩm của cơ thể bị suy giảm. Nếu ai sử dụng chúng làm nguồn calo chính trong thời gian dài, tuyến tụy có thể bị tổn hại.
Ngũ cốc và các hạt họ đậu
chứa các chất goitrogen, những chất ức chế hoạt động
tuyến giáp, và những “protein ngoại lai” như gluten và
gliadin. Những protein này là nguyên nhân cực kỳ phổ biến
của các chứng dị ứng và nhạy cảm với nhiều loại
thực phẩm, và có thể dẫn tới các rối loạn cả về
thể chất, trí não và tinh thần, ngay cả khi những phương
pháp sơ chế tốt nhất được áp dụng. Một giả thuyết
nữa cho rằng sự thiếu hụt một loại amino acid tối cần
thiết tên là L-tryptophan trong ngũ cốc, thứ hiện nay được
dùng làm thực phẩm chủ yếu cho gia súc và gia cầm (đấy
là chưa kể đến người), có thể giải thích chứng
thiếu hụt serotonin, trầm cảm, lo âu và một số rối
loạn thần kinh rộng rãi khác trong dân chúng. Nói chúng,
việc ăn nhiều carbohydrat (tinh bột) trong thời gian dài,
làm cạn kiệt nguồn dự trữ serotonin và các vitamin B của
cơ thể. Các vitamin B này cần để chuyển hóa amino acid
thành nhiều chất truyền dẫn thần kinh cần thiết trong
cơ thể.
Việc sơ chế những thực phẩm
này bằng cách ngâm, làm nảy mầm hay lên men có thể hạn
chế hoặc loại trừ acid phytic và một số chất phản
dinh dưỡng khác. Tuy nhiên, những thực phẩm này vẫn
chứa lượng carbohydrat rất cao. Nhiều ngũ cốc còn
chứa một loại protein cực kỳ tai hại hiện đang là
nguyên nhân của những vấn đề sức khỏe trầm trọng
cho hàng triệu người: gluten.
Ngũ cốc không phải là một loại thực phẩm cần thiết cho con người. Thêm vào đó, chúng còn gây ra quá nhiều vấn đề về sức khỏe do lượng gluten và các chất phản dinh dưỡng chứa bên trong, cùng sự thiếu hụt L-trytophan, nồng độ chất béo omega-6 cao và hàm lượng tinh bột lớn, cũng như các nguy cơ dẫn đến các chứng dị ứng và nhạy cảm thực phẩm thứ cấp. Do vậy, với bất cứ ai muốn có sức khỏe tốt, không có lý do gì để ăn ngũ cốc cả.
Trên thực tế, ăn càng ít ngũ
cốc càng tốt. Không ăn chút nào là tốt nhất.
Hội Weston A. Price, mà tôi tự
hào là thành viên, giữ ý kiến rằng ngũ cốc không có
hại vì nhiều dân tộc theo lối sống nông nghiệp truyền
thống có vẻ vẫn ăn được ngũ cốc mà không có tác
hại đến sức khỏe chừng nào họ “sơ chế đúng cách”
(nghĩa là ngâm, lên men hoặc nảy mầm). Tuy nhiên, những
thay đổi nhanh chóng theo chiều hướng xấu đi trong quỹ
gen của loài người (đặc biệt là trong xã hội chúng
ta) do chế độ ăn kém trong một hai thế hệ gần đây đã
khiến nhiều người hiện nay – đặc biệt là trẻ em –
bị nhạy cảm và kém dung nạp hơn nhiều đối với ngũ
cốc, các hạt họ đậu, tinh bột, sữa, đường và các
sản phẩm công nghiệp chế biến sẵn khác. Hầu hết
những thứ đó cũng đều là những thực phẩm chứa hàm
lượng carbohydrat rất cao.
Bộ gen của chúng ta đã và đang
thay đổi theo chiều hướng xấu với một tốc độ đáng
báo động. Sức khỏe dân chúng ở đất nước này đang
suy giảm nhanh chóng. Nhiều căn bệnh thoái hóa mà mọi
người từng nghĩ là chỉ có ở những người nhiều tuổi
bây giờ ảnh hưởng cả lớp trẻ – đôi khi cả trẻ
con.
Số tiền tiêu vào việc chữa
trị bệnh tật thuộc đủ loại trên đời ở đất nước
Hoa Kỳ ngày nay là khó có thể tưởng tượng nổi. Chúng
ta dẫn đầu thế giới về số tiền tiêu vào y tế. Đến
năm 2016, số tiền dân Mỹ tiêu vào cái gọi là chăm sóc
sức khỏe – hiện đã là con số khủng khiếp là hai
ngàn tỷ đôla – sẽ tăng gấp đôi thành hơn bốn ngàn
tỷ đôla, theo dự đoán của các nhà kinh tế tại Nhóm
Thống kê Y tế Quốc gia (National Health Statistics Group).
Hiện giờ, trung bình 16% tiền kiếm được của mỗi
người dân Mỹ được tiêu vào chăm sóc sức khỏe. Con
số này sẽ tăng lên 20% sau 10 năm nữa. Mọi thứ đang đi
từ xấu đến càng xấu hơn một cách nhanh chóng. Một
thủ phạm có trong hầu hết ngũ cốc có thể đang đóng
góp một phần đáng kể nhưng ít được biết đến vào
những con số này.
Gluten: Kẻ Sát Nhân Trong Ngũ
Cốc
Gluten (từ tiếng Latin cho “hồ
dán”) là một chất có trong nhiều loại ngũ cốc như
lúa mì, lúa mạch và lúa mạch đen. Nó thường cũng có
trong yến mạch nữa do các phương pháp xay xát hiện đại.
Một lượng nhỏ gliadin và những hợp chất có liên quan
cũng có mặt trong các sản phẩm ngô và bột ngô. Ngoài
ra, tất cả các thực phẩm với hàm lượng prolamin cao
(một họ protein thực vật) đều đáng nghi ngờ. Danh sách
này bao gồm tất cả các loại ngũ cốc như lúa mì (chứa
gliadin), lúa mạch đen (chứa secalin), lúa mạch (chứa
hordein), ngô (chứa zein), yến mạch (chứa avenin) và gạo
(chứa orzenin). Gluten thực ra được tạo thành bởi hai
protein: gliadin và glutenin, chiếm ít nhất 80% hàm lượng
protein trong hầu hết các loại ngũ cốc. Đó chính là
chất khiến bột làm bánh có độ dẻo và bánh mì, bánh
ngọt có độ mịn và dính. Nó còn được dùng làm chất
phụ gia trong hầu hết thực phẩm chế biến sẵn và sản
phẩm vệ sinh cá nhân. Thật là điên rồ khi mà gluten có
mặt ở khắp nơi. Luật pháp không quy định phải ghi một
sản phẩm có chứa gluten hay không. Do đó người tiêu
dùng phải tự xem xét lấy. Bản thân tôi không tin bất
cứ một sản phẩm nào không ghi rõ là “gluten-free”
(không chứa gluten).
Đối với con người, những sinh
vật sống gần như toàn bộ thời gian 2,6 triệu năm qua
bằng săn bắt hái lượm, gluten trong thực phẩm là một
thứ rất mới và rất khó tiêu hóa. Nói rằng gluten có
thể gây tác hại cho sức khỏe của bạn là cách nói rất
nhẹ nhàng. Những vấn đề với gluten đang trở thành đại
dịch, và mặc dù nhận thức của công chúng về vấn đề
này đang tăng lên, có nhiều thứ mà hầu hết mọi người
(kể cả những người làm trong ngành y) không hiểu rõ.
Sức nặng của các bằng chứng khoa học về các tác hại
của gluten là nhiều đến nghẹt thở và chỉ có một
phần rất nhỏ trong số đó được trình bày ở đây.
Mặc dù vậy, một điều kỳ quặc và không giải thích
nổi là những người trong ngành y tế chính thống vẫn
bỏ qua hoặc phản bác các tác hại đó bằng đủ mọi
cách. Dựa trên những gì được biết từ những nghiên
cứu khoa học đáng tin cậy nhiều không đếm xuể, hậu
quả của sự nhạy cảm với gluten (dù được chẩn đoán
hay không) có thể gây chết người. Và không, tôi không
phải nói quá khi tôi tuyên bố như vậy. Những hậu quả
này sâu rộng hơn những gì hầu hết mọi người từng
nghĩ tới và chúng là rất thật. Gluten có thể làm
hại cuộc đời bạn.
Mặc dù nó thường được gắn
với bệnh celiac, nhiều người vẫn không hình dung được
những tác động sâu sắc của gluten lên sức khỏe hoặc
con số khổng lồ những người bị nhạy cảm với gluten
ở những dạng không phải là celiac, những dạng này cũng
nguy hại không kém bệnh celiac chút nào. Trên thực tế,
bệnh celiac chỉ là một dạng của nhạy cảm với gluten.
Có thể nói là tất cả các trường hợp bệnh celiac là
một dạng của nhạy cảm với gluten, nhưng không phải
tất cả các trường hợp nhạy cảm với gluten là bệnh
celiac.
Nhân đây nói luôn, bệnh celiac
được định nghĩa một cách rất hẹp là “trạng thái
mà các lông nhung trong ruột non bị hủy hoại hoàn toàn.”
Lông nhung và (siêu lông nhung) có thể được hình dung như
những nếp nhăn trên các tấm thảm trải sàn trong nhà
bạn, có điều chúng phủ bên trong thành ruột non của
bạn. Những “nếp nhăn” này làm tăng diện tích bề
mặt ruột non để giúp hấp thụ dinh dưỡng từ thức
ăn. Nếu các lông nhung chỉ bị hủy hoại một phần, đấy
không được gọi là bệnh celiac. Bạn chỉ được coi là
mắc bệnh celiac khi các lông nhung trên thành ruột bạn đã
bị hủy hoại hoàn toàn và thành ruột bạn trở nên
phẳng lì và nhẵn thín. Nó cũng giống như nói rằng bạn
chỉ được coi là mắc bệnh tim nếu bạn đã bị nhồi
máu cơ tim. Tiêu chí chẩn đoán này, cũng như những công
cụ hiện có để chẩn đoán, là rất không đạt yêu
cầu, nói một cách nhẹ nhàng là như vậy.
Kết quả của bệnh celiac là khả
năng kém hấp thụ chất dinh dưỡng trầm trọng và mãn
tính, thường dẫn đến các trạng thái bệnh lý và bệnh
thoái hóa khác.
Không còn nghi ngờ gì nữa,
gluten là thủ phạm ngấm ngầm của những vấn đề sức
khỏe mà hàng triệu người đang phải đối mặt hiện
nay, cả về thể chất lẫn tinh thần. Mặc dù vậy, trong
phần lớn các trường hợp, không ai nghĩ tới nó, kể cả
các bác sĩ. Thêm vào đó, sự có mặt của những hợp
chất giống morphine (gọi là exorphin) trong ngũ cốc làm
ngũ cốc có khả năng gây nghiện và khiến nhiều người
khăng khăng chối bỏ sự thật về những tác hại mà
gluten có thể gây ra. Sự thiếu hiểu biết về gluten và
việc từ chối tìm hiểu xem nó là thế nào là thường
gặp ở rất nhiều người, mặc dù chính họ là những
người cần biết về gluten. Chính vì lý do này mà tôi đi
vào tất cả mọi khía cạnh của vấn đề này ở đây.
Bạn thực sự cần biết về nó.
Cho phép tôi được bắt đầu đi
sâu vào vấn đề.
Bệnh celiac và sự nhạy cảm với
gluten thường được định nghĩa là trạng thái phản ứng
miễn dịch quá mức ở một số người đối với protein
gluten hấp thụ. Tất cả các trường hợp bệnh celiac là
một dạng của nhạy cảm với gluten, nhưng không phải
tất cả các trường hợp nhạy cảm với gluten là bệnh
celiac. Nó thường được chẩn đoán thông qua sự có mặt
của một số đặc điểm về gen. Mặc dù vậy, tổn hại
ở ruột non hay các dạng tổn hại khác vẫn có thể xảy
ra mà không có những đặc điểm gen này, cũng như sự
vắng mặt của những đặc điểm gen này không phải là
“bằng chứng” rằng bạn được miễn nhiễm với
gluten. Đã có lúc người ta nghĩ vậy, nhưng các nghiên
cứu hiện nay đã bác bỏ điều này. Thêm vào đó, mặc
dù dạng tổn hại chính của bệnh celiac là ở các lông
nhung trên thành ruột non, các dạng tổn hại khác có thể
xảy ra ở những nơi khác trong cơ thể và có thể ảnh
hưởng đến rất nhiều hệ thống khác, bao gồm cả
não bộ.
Một nghiên cứu trong Tạp chí
của Hội Y học Mỹ (Journal of the American Medical
Association) cho thấy những người bị bệnh celiac hay
nhạy cảm với gluten, dù có được chẩn đoán hay không,
có nguy cơ tử vong cao hơn đáng kể so với bình thường,
đặc biệt là từ bệnh tim hoặc ung thư. Người ta từng
ước tính một cách dè dặt rằng cứ hai trăm người thì
có một người bị bệnh celiac toàn diện (“toàn diện”
là trạng thái duy nhất mà nó được thừa nhận), một
hậu quả khủng khiếp của việc tiêu thụ gluten. Một số
nhà nghiên cứu gần đây suy đoán rằng con số này có
thể lên tới 1/30 – hoặc có thể còn phổ biến hơn
nữa. Trong một bài viết trong tạp chí Lưu trữ Y
học Nội khoa (Archives of Internal Medicine), các tác giả
viết, “Bệnh celiac là một vấn đề nghiêm trọng hơn
nhiều so với những gì vẫn thường nghĩ cho đến nay.”
Trong một bài viết trong Tạp chí Y học New England (New
England Journal of Medicine), tác giả viết, “Bệnh celiac
là một trong những rối loạn suốt đời thường gặp
nhất ở cả châu Âu và Hoa Kỳ.” Và trong một bài viết
khác trong tạp chí Nhi Khoa (Pediatrics), các tác giả
tuyên bố, “Trong bảy năm qua, ở vùng Nam Alberta, một
trong số bốn trẻ em được chẩn đoán là bị bệnh
celiac nhờ nghiên cứu về một tình trạng bệnh lý có
liên quan, con số này phù hợp với số liệu từ Vương
quốc Anh.” Nhạy cảm với gluten nói chung (chứ không
phải bệnh celiac và không được kể đến trong các thống
kê trên) còn phổ biến hơn nhiều so với bệnh celiac
toàn diện, và hiện nay gần như là đại dịch.
Các tác động về sức khỏe và
sự gia tăng tỷ lệ tử vong do bệnh celiac toàn diện và
nhạy cảm với gluten gần như giống hệt nhau. Cả hai đều
dẫn đến các căn bệnh tự miễn, gây ra sưng tấy và
các hiệu ứng miễn dịch trên khắp cơ thể.
Gluten có thể ảnh hưởng tất
cả các cơ quan nội tạng (bao gồm cả não bộ, tim và
thận), hệ thống thần kinh, tâm trạng, hoạt động miễn
dịch, hệ thống tiêu hóa, và thậm chí cả hệ thống
gân xương của bạn - thực sự là khắp cơ thể bạn, từ
đỉnh tóc cho đến ngón chân và tất cả mọi thứ ở
giữa.
Nói về ảnh hưởng của gluten
lên não bộ ở những cá nhân nhạy cảm, gluten có tác
dụng làm giảm lưu thông máu đến vùng thùy trán và thùy
trước trán. Đây là vùng của não bộ cho phép chúng ta
tập trung, điều khiển các trạng thái tinh thần, lập kế
hoạch, xem xét hậu quả hành động và chứa trí nhớ
ngắn hạn. Cùng với thời gian, điều này có thể tạo
ra những tổn thương thực sự trong não, dẫn đến suy
giảm trong hoạt động thần kinh. Trong một bài viết
trong tạp chí Nhi khoa, các tác giả tuyên bố, “Các
tổn thương trong não bộ có thể là kết quả của việc
nguồn cung cấp máu bị suy giảm do sưng tấy.” Lưu ý
rằng sự suy giảm lưu thông máu đến thùy trán và thùy
trước trán này còn gắn với suy giảm về nhận thức và
các rối loạn như trầm cảm, lo âu, và rối loạn tăng
động kém chú ý (ADHD). Bạn có ai quen biết có vấn đề
về nhận thức, tình cảm hay tinh thần không? Thùy trán
và thùy trước trán là “trung tâm chỉ huy” của não và
về cơ bản là phần của não bộ khiến chúng ta là con
người.
Phản ứng sưng tấy gây ra bởi
gluten kích hoạt các tế bào tiểu thần kinh đệm gây
sưng tấy trong não. Những tế bào này không có cơ chế
ức chế gắn liền với chúng và do đó không dễ dàng
dừng lại một khi đã được kích hoạt. Có thể mất
nhiều tháng để phản ứng sưng tấy trong não từ gluten
dịu đi. Về lâu dài, các tổn thương và thoái hóa về
thần kinh do điều này gây ra có thể là đáng kể.
Trong các xét nghiệm máu thông
thường, nên nghĩ đến nhạy cảm với gluten nếu thấy
các tình trạng sau kéo dài: tế bào máu trắng thấp (
dưới 5 Ã – 10E3/μL),
thiếu máu nhẹ ( nồng độ sắt dưới 85 μg/dL,
ferritin dưới 10 gn/mL ở phụ nữ và 33 ở nam giới và
phụ nữ đã mãn kinh và hemoglobin dưới 13,5 μg/dL), nồng
độ protein bất thường (dưới 6,9 g/dL hoặc trên 7,4
g/dL), nồng độ triglyceride rất thấp (dưới nhiều so với
ngưỡng 75 mg/dL, đặc biệt ở chế độ ăn nhiều
carbohydrat) hoặt alkaline phosphatase rất thấp (dưới nhiều
so với ngưỡng 70 U.L) , nồng độ urea nitrogen thấp (dưới
13 mg/dL0, nồng độ HDL bất thường (trên 75 mg/dL hoặc
dưới 55 mg/dL), nồng độ cholesterol toàn thể quá cao hoặc
quá thấp, và nồng độ transaminase hoặc enzyme gan quá
cao. Bạn không cần có tất cả hay phần lớn các tiêu
chí trên trước khi xem xét việc thử nghiệm nhạy cảm
với gluten. Chú ý đến các triệu chứng khác nữa. Lưu ý
rằng mặc dù xét nghiệm là tốt, ngay cả những phương
pháp xét nghiệm tốt nhất cũng không phải chính xác hoàn
toàn.
Mở
cửa xả lũ
Gluten
có thể được coi là “cánh cửa mở vào sự nhạy cảm
thực phẩm”. Người ta đã biết nó làm tăng nồng độ
một enzyme trong cơ thể gọi là zonulin. Enzyme này điều
khiển mức độ thẩm thấu của thành ruột. Nồng độ
zonulin cao gây ra bởi gluten có thể khiến những loại
protein chưa tiêu hóa khác lọt qua lớp màng thành ruột mà
lẽ ra chúng không lọt qua được, và điều này gây ra
các phản ứng miễn dịch đối với nhiều loại thức
phẩm khác. Trong một bài viết vào năm 2006 trong tạp chí
y học Bệnh Tiểu đường (Diabetes), các tác giả
viết, “Gần đây chúng tôi có báo cáo về một loại
protein mới, zonulin, có tác dụng điều chỉnh độ thẩm
thấu của thành ruột bằng cách tháo rời các mối nối
kín giữa các tế bào thành ruột.” Họ viết tiếp,
“Protein này, khi không được kiểm soát, có vẻ như đóng
vai trò quan trọng trong sự hình thành các rối loạn tự
miễn.” Chính gliadin là thứ khiến nồng độ zonulin vượt
ra ngoài sự kiểm soát. Các tác giả của một bài viết
khác trong Tạp chí Miễn dịch học (Journal of Immunology)
nói, “Gliadin và các peptide của nó tương tác với các
biểu mô thành ruột và giải phóng zonulin. Chất này đến
lượt nó làm tăng độ thẩm thấu của thành ruột và
tạo điều kiện cho gliadin thâm nhập dễ dàng hơn.” Nói
một cách dễ hiểu, đây là điều kiện hoàn hảo để
sinh ra các rối loạn tự miễn.
Tính
tổng số, các rối loạn tự miễn là căn bệnh giết
người đứng thứ ba, chỉ sau bệnh tim và ung thư, ở
Hoa Kỳ. Lưu ý là gluten không phải lúc nào cũng là nguyên
nhân của tất cả các bệnh tự miễn. Những nguyên nhân
phổ biến nhất là nhạy cảm với thực phẩm (đặc biệt
là gluten), tác động từ môi trường, virus, tiếp xúc quá
nhiều với estrogen và ngộ độc kim loại nặng. Mặc dù
vậy, ngay cả khi gluten không phải là nguyên nhân chính
của một căn bệnh tự miễn, nó luôn có thể bị coi là
yếu tố làm tăng nặng. Bạn có thể yên tâm là nó không
bao giờ giúp ích cả. Một bài viết trong tạp chí Khoa
học Tế bào và Phân tử (Cellular and Molecular Life Sciences)
tuyên bố rằng “các rối loạn tự miễn xảy ra phổ
biến gấp 10 lần ở những người bị bệnh celiac so với
cộng đồng nói chung.” Dĩ nhiên, con số này chưa tính
đến những người chỉ mới được coi là nhạy cảm với
gluten hay những người chưa bị đến bệnh celiac toàn
diện.
Ngoài
mối liên quan chặt chẽ với các rối loạn tự miễn,
một bài viết trong Tạp chí của Hội Y học Mỹ (Journal
of the America Medical Association) viết, “Bệnh tim mạch là
nguyên nhân tử vong phổ biến nhất ở những người bị
bệnh celiac, tiếp đến là ung thư.” Mẩu bánh mì hay
bánh ngọt đó có thực sự đáng để bạn chấp
nhận nguy cơ đó không, lưu ý rằng chỉ một phần
trăm những người bị bệnh celiac (hay nhạy cảm với
gluten) là được chẩn đoán một cách chính xác?
Chữa
lành hệ thống tiêu hóa bị tàn hại bởi gluten
Ngay
cả khi gluten đã bị loại trừ hoàn toàn khỏi chế độ
ăn, điều này chưa chắc đã đủ để cho hệ thống tiêu
hóa phục hồi trở lại. Thông qua kết quả kiểm tra bằng
nội soi, chưa tới một nửa số bệnh nhân celiac phục
hồi hoàn toàn sau khi ăn chế độ ăn không có gluten trong
9,7 năm, theo một báo cáo khoa học năm 2010. Một chế độ
điều trị có hệ thống nhằm làm giảm mức độ sưng
tấy và chủ động chữa lành các tổn thương hiện có
phải được tiến hành nhằm đạt kết quả tối ưu. Đây
là một quá trình mất ít nhất một năm điều trị tập
trung. Tuy vậy, những lợi ích đáng kể thông thường đến
sớm hơn nhiều – trên thực tế, một số đến trong
vòng vài ngày sau khi loại bỏ hoàn toàn gluten. Việc bổ
sung omega-3 (EPA), vitamin D, các chất giúp tăng cường
glutathione và một số dược thảo như nghệ có thể giúp
làm giảm sưng tấy, trong khi một số dược thảo khác
như rễ thục quỳ, vỏ cây du trơn, lá lô hội cùng những
chất như L-glutamine và methylsulfonylmethane có thể giúp ích
cho việc chữa lành các tổn thương hiện có trong ruột.
Những protein giàu proline trong sữa non của bò ăn cỏ
(colostrum) có thể có tác dụng rất tốt trong việc phục
hồi hệ thống tiêu hóa và miễn dịch về lâu dài. Có
hơn 9.000 nghiên cứu cho thấy sữa non của bò ăn cỏ có
vai trò quyết định trong việc chữa lành thành ruột. Các
nhạy cảm với những thực phẩm khác cũng phải được
xem xét tới.
Điều
tốt là ở chỗ sự nhạy cảm với các thực phẩm khác
thường giảm đi một khi yếu tố gluten (ông tổ của tất
cả các nhạy cảm thực phẩm) bị loại trừ và thành
ruột được chữa lành. Trong một bài viết trong tạp chí
Điểm mục Vị tràng học và Gan học (Nature Reviews
Gastroenterology and Hepatology), các tác giả viết, “Phát
hiện mới này bác bỏ những lý thuyết truyền thống về
sự phát triển của quá trình tự miễn dựa trên sự bắt
chước ở mức phân tử hoặc hiệu ứng kẻ đứng gần...
và cho thấy rằng quá trình tự miễn có thể bị chặn
đứng nếu sự tương tác giữa gen và các yếu tố kích
hoạt trong môi trường bị loại trừ bằng cách phục hồi
bức tường chắn là thành ruột.” Đây là một tin tuyệt
vời. Khả năng phục hồi hoàn toàn là đặc biệt cao một
khi gluten đã bị loại bỏ và thành ruột được chữa
lành.
Ngoài
ra, phản ứng chéo của cơ thể đối với casein (protein
có trong các sản phẩm sữa) đã được chứng tỏ là có
tác dụng gây ra phản ứng miễn dịch tương tự như
gluten. Trong tạp chí Miễn dịch học Thực nghiệm và
Lâm sàng (Clinical and Experimental Immunology), các tác giả
viết, “Một phản ứng sưng tấy niêm mạc tương tự
như phản ứng với gluten được tạo ra bởi CM protein
trong khoảng 50% số bệnh nhân celiac. Casein đặc biệt có
liên quan trong hiệu ứng này.” Casein là một trong những
chất “ăn theo” cùng gluten phổ biến nhất, nhưng nói
chung, cơ thể có thể phản ứng với hầu như bất cứ
thứ gì nếu gluten vẫn còn được hấp thụ. Sự phản
ứng chéo, xu hướng của cơ thể phản ứng với những
chất có cấu trúc tương tự như gluten, hoặc những chất
mà hệ thống miễn dịch của cơ thể đã gắn với
gluten, là một vấn đề nữa mà nhiều người cần xem
xét. Đây là một vấn đề rất dễ xảy ra và rất nan
giải. Một khi cơ thể bị nhạy cảm với nhiều loại
thực phẩm, điều này có thể gây ra một vòng luẩn quẩn
ngày càng xấu đi và rất khó thoát ra khỏi. Quá trình tự
miễn – thường là nhiều dạng một lúc – là kết quả
rất thường gặp. Xác định những chất phản ứng chéo
là điều cần thiết để biết những thủ phạm nào đang
cản trở hay chặn đứng quá trình phục hồi sức khỏe
của bạn.
Danh
sách những chất phản ứng chéo với gluten phổ biến
nhất là:
- casein (bao gồm protein trong sữa và pho-mát)
- yến mạch (bao gồm cả loại được cho là không có gluten)
- lúa mạch đen
- lúa mạch
- lúa mì spenta
- kamut (còn được biết đến với các tên lúa mì Ba Lan, lúa mì Ai Cập, lúa mì lạc đà)
- men
- cafe (xin lỗi!)
- sôcôla sữa (đừng đánh tôi!)
Những
chất sau tự chúng cũng có thể gây ra các vấn đề nhạy
cảm thực phẩm
- ngô (một chất gây nhạy cảm thực phẩm rất phổ biến và hầu như luôn luôn là ở dạng biến đổi gen (GMO))
- vừng
- kiều mạch (lưu ý rằng hầu hết bột kiều mạch và đậu tương, ngoài khả năng tự chúng có thể gây nhạy cảm thực phẩm, còn thường bị nhiễm gluten do quá trình xay xát)
- quinoa
- cao lương (sorghum)
- kê
- sắn
- hạt rau dền
- gạo (vâng, gạo – ngày càng phổ biến)
- khoai tây
Bệnh
celiac: Phổ biến hơn bao giờ hết?
Một
nghiên cứu xuất bản trong tạp chí khoa học Vị tràng
học (Gastroenterology) so sánh 10.000 mẫu máu lấy từ 50
năm trước với mẫu máu lấy từ 10.000 người hiện nay
và phát hiện ra rằng đã có sự gia tăng 400% trong
tỷ lệ người mắc bệnh celiac! Những thay đổi trong các
giống lúa mì Mỹ, khiến chúng có hàm lượng gluten cao
hơn nhiều, có nhiều khả năng là một phần đáng kể
của vấn đề. Sự gia tăng tính mẫn cảm với gluten do
nhiều nguyên nhân khác nhau là một phần khác nữa. Những
nguyên nhân gây ra sự gia tăng tính mẫn cảm với gluten
bao gồm các phương pháp chế biến thức ăn sẵn hiện
đại, lưu trữ ngũ cốc trong thời gian dài, các vấn đề
về stress thường xuyên và kéo dài dẫn đến suy thoái hệ
thống miễn dịch do cortisol tăng cao, thiếu men và acid
hydrochloric trong hệ thống tiêu hóa, và các thói quen ăn
uống xấu nói chung do nguồn thực phẩm ngày càng nhiều
đồ ăn chế biến sẵn và nghèo dinh dưỡng. Theo bài viết
đó, 30% - 50% dân chúng mang gen khiến họ dễ bị bệnh
celiac (gọi là gen HLA-DQ8 và HLA-DQ2) và số người bị
celiac mà không có dấu hiệu biểu hiện bên ngoài cao gấp
tám lần so với số người có biểu hiện. Số người
mang gen khiến họ nhạy cảm với gluten còn phổ biến hơn
nhiều (gen HLA-DQB1, allelle 1 và 2).
99
phần trăm những người có căn bệnh có thể dẫn đến
chết người nhưng hoàn toàn có thể tránh được này
hoàn toàn không biết về tình trạng đó của chính họ.
Mặc dù sinh thiết thành ruột non là phương pháp thường
dùng để chẩn đoán bệnh celiac, các tiêu chí chẩn đoán
ngặt nghèo đến mức chúng trở nên không đáng tin cậy.
Các triệu chứng đường ruột thực ra chỉ là phần nổi
của tảng băng. Một bài viết trong Tạp chí Y học Anh
(British Medical Journal) viết, “Tảng băng trôi là mô
hình thường dùng để giải thích về bệnh celiac trong
cộng đồng. Phần lớn người bệnh mắc cái gọi là
bệnh celiac im lìm. Họ thường không được chẩn đoán
vì họ không có triệu chứng đường ruột nào.” Trong
tạp chí Vị tràng học (Gastroenterology), một bài
báo viết, “Với mỗi bệnh nhân celiac có triệu chứng
biểu hiện ra ngoài, có tám bệnh nhân với bệnh celiac
nhưng không có triệu chứng đường ruột nào.” Trên
thực tế, một bài viết trong tạp chí Thần kinh học
(Neurology) viết, “Nhạy cảm với gluten có thể là
một căn bệnh có biểu hiện chủ yếu hay hoàn toàn về
mặt thần kinh, không chỉ ảnh hưởng trực tiếp đến
não bộ và hệ thống thần kinh, mà còn gây ra các rối
loạn nhận thức và tâm thần.” Trong Tạp chí Thần
kinh học, Phẫu thuật thần kinh và Tâm thần học (Journal
of Neurology, Neurosurgery and Psychiatry), một bài báo viết,
“Nghiên cứu của chúng tôi... cho thấy phản ứng miễn
dịch gây ra bởi sự nhạy cảm với gluten có thể ảnh
hưởng những cơ quan khác ngoài ruột; và hệ thống thần
kinh trung ương và ngoại vi là đặc biệt dễ bị ảnh
hưởng.” Trong một bài báo trong tạp chí Khoa học Tế
bào và Phân tử (Cellular and Molecular Life Sciences), các
tác giả viết, “Bệnh celiac (CD) còn được gọi là Bệnh
lý Đường ruột do Nhạy cảm với Gluten bởi vì ruột
non là nơi bị tổn thương chính. Tuy nhiên, các biểu hiện
lâm sàng là cực kỳ đa dạng, cho thấy căn bệnh này
thực ra là một rối loạn đa hệ thống.”
Một
bài điểm mục trong Tạp chí Y học New England (New
England Journal of Medicine) cho thấy có tới 55 căn bệnh
đã được biết là gây ra bởi gluten. Trong số này có
bệnh tim, ung thư, hầu như tất cả các bệnh tự miễn,
bệnh loãng xương, hội chứng ruột kích thích (IBS) và
các rối loạn đường ruột khác, bệnh viêm túi mật,
bệnh Hashimoto (một căn bệnh tự miễn ảnh hưởng đến
tuyến giáp, gây ra đến 90% số trường hợp suy tuyến
giáp), đau nửa đầu, co giật, bệnh Parkinson, bệnh xơ
cứng teo cơ một bên (ALS, hay còn gọi là bệnh Lou
Gehrig), hầu hết các căn bệnh thoái hóa về thần kinh
(chúng có thể được coi là các rối loạn tự miễn ảnh
hưởng lên não). Gluten còn có thể gây ra nhiều căn bệnh
tâm thần phổ biến như chứng lo âu, rối loạn quá hiếu
động, thiếu tập trung (ADHD), rối loạn lưỡng cực,
trầm cảm, mất trí nhớ và tâm thần phân liệt. Theo
tôi, tốt nhất là luôn coi nhạy cảm với gluten là một
nguyên nhân khả dĩ ở những người bệnh này, hoặc với
bất cứ ai có sức khỏe bị suy sụp đáng kể. Ngay cả
khi việc loại trừ gluten không giải quyết được hoàn
toàn vấn đề, ít nhất bạn cũng loại bỏ được một
trở ngại to lớn trên con đường dẫn đến khỏi bệnh.
Xét
nghiệm Nhạy cảm với Gluten
Mặc
dù có rất nhiều phương pháp đánh giá nhạy cảm với
gluten và bệnh celiac, hầu hết đều không đáng tin cậy
hoàn toàn (ngay cả cái được coi là khuôn vàng thước
ngọc là sinh thiết thành ruột). Đó có thể là một phần
lý do tại sao có quá ít người bệnh được chẩn đoán,
ngay cả khi họ đi xét nghiệm. Xét nghiệm máu và nước
bọt chẳng hạn, trong tổng số 12 loại gliadin khác nhau,
thường chỉ có một – alpha-gliadin – là được tính
đến. Nếu bạn bị nhạy cảm với một trong số 11 loại
gliadin còn lại, xét nghiệm này sẽ không phát hiện được.
Xét nghiệm globulin miễn dịch để phát hiện nhạy cảm
thực phẩm ở những người bị rối loạn tự miễn và
đặc biệt là bệnh Hashimoto (rối loạn tự miễn ở
tuyến giáp) hầu như luôn luôn bị sai lệch do tình trạng
mất cân bằng mãn tính trong phản ứng miễn dịch của
các tế bào TH-1 (tế bào T) và TH-2 (tế bào B). Nói chung,
kết quả âm tính sai là rất phổ biến. Do đó, điều
cực kỳ quan trọng là tìm đến nhiều phương pháp xét
nghiệm (mặc dù sự liên hệ rất phổ biến – đến
gần 100% - giữa nhạy cảm với gluten và bệnh Hashimoto và
hầu hết các rối loạn tự miễn khác khiến điều tốt
nhất là nên luôn coi gluten là nguyên nhân của những căn
bệnh này).
Nói
về xét nghiệm máu, những chất quan trọng nhất cần chú
ý đến là IgA (kháng thể antigliadin và antientomysial), IgG
(kháng thể antigliadin), IgM (kháng thể antigliadin), kháng
thể gluten và tổng số kháng thể IgA, và nếu có thể,
luôn kiểm tra sự có mặt của các gen HLA-DQ2 và HLA-DQ8
cũng như HLA-DQB1, allele 1 và 2. Tôi từng thấy một số
người có kết quả âm tính khi xét nghiệm kháng thể
trong máu và nước bọt, ngay cả khi dùng những phương
pháp xét nghiệm kháng thể trong phân chính xác nhất (một
lần nữa, kết quả xét nghiệm âm tính sai là rất phổ
biến), nhưng rồi họ xét nghiệm dương tính với những
gen dẫn đến bệnh celiac hoặc nhạy cảm với gluten.
Trong trường hợp như vậy, bạn có thể chắc chắn về
tình trạng nhạy cảm với gluten của mình. Lưu
ý: Kết quả dương
tính gần như luôn luôn là đúng. Kết quả âm tính thì
không như vậy. Trong các chỗ làm xét nghiệm, tôi thấy
phương pháp xét nghiệm kháng thể trong phân của EnteroLab
(www.enterolab.com) cho kết quả tương đối chính xác mà có
thể dễ dàng thực hiện. Trang web của họ cũng có những
thông tin rất có ích về chủ đề này. Công ty này còn
có những phương pháp xét nghiệm khá chính xác cho những
loại nhạy cảm thực phẩm chính khác. Những xét nghiệm
gen bổ sung để kiểm tra khả năng mắc bệnh celiac hoặc
nhạy cảm với gluten của họ giúp giảm thiểu kết quả
âm tính sai. Bất cứ ai cũng có thể đặt làm những xét
nghiệm này mà không cần đơn bác sĩ.
Bắt
đầu từ tháng giêng 2011, Cyrex Labs (www.cyrexlabs.com) nâng
chuẩn mực về xét nghiệm nhạy cảm với gluten lên một
mức mới khi họ cho ra một phương pháp xét nghiệm nước
bọt kiểm tra không chỉ một mà tất
cả các thể
gliadin - với mức độ chính xác cao chưa từng thấy. Theo
giới thiệu trên trang web của họ, “Cyrex là một phòng
thí nghiệm lâm sàng tân tiến chuyên phát triển và cho ra
những xét nghiệm dựa trên những tiến bộ khoa học mới
nhất trong lĩnh vực miễn dịch học. Những xét nghiệm
này bao gồm từ mức tế bào cho đến toàn thể hệ thống
miễn dịch và chuyên về các triệu chứng tự miễn do
gluten và các thực phẩm khác.” Cyrex cũng có một loạt
xét nghiệm về vấn đề thường bị bỏ qua là phản ứng
chéo (được định nghĩa là trạng thái miễn dịch trong
đó cơ thể phản ứng với một chất khác như
thể nó là gluten).
Phản
ứng chéo là một vấn đề hóc búa cần được xem xét
tới mỗi khi chế độ ăn không gluten không thôi không làm
đỡ các triệu chứng bệnh. Các chất phản ứng chéo có
thể bao gồm những chất được coi là không có gluten,
nhưng có cấu trúc phân tử hoặc cấu trúc gen tương tự,
khiến một số người đặc biệt nhạy cảm vẫn bị
phản ứng. Chúng có thể bao gồm cả những chất tưởng
chừng như không hề liên quan như casein (có cấu trúc phân
tử rất giống gluten) và thậm chí cả cafe ở một
số người. Trên thực tế, theo các nhà nghiên cứu ở
Cyrex, cafe có thể coi là chất phản ứng chéo phổ biến
nhất trong tất cả. (Bao nhiêu người từng ăn bữa sáng
gồm tách cafe và bánh mì hay bánh ngọt trong hàng năm
trời?)
Cyrex
Labs còn có một loạt xét nghiệm có thể chỉ ra chính
xác bộ phận nào trong cơ thể bạn bị ảnh hưởng nhiều
nhất bởi sự nhạy cảm với gluten. Mọi người thường
nghĩ rằng khi nói đến gluten, triệu chứng cần chú ý là
ở đường tiêu hóa. Trên thực tế, nhạy cảm với
gluten có thể ảnh hưởng sâu sắc tới não bộ, hệ
thống thần kinh, trạng thái tình cảm, hoạt động của
hooc-môn, các chất truyền dẫn thần kinh, hệ thống miễn
dịch, xương khớp và hầu như bất cứ khía cạnh nào
khác trong hoạt động thể chất và tinh thần của bạn.
Thực sự mà nói, Cyrex Labs sẽ tạo ra một cuộc cách
mạng trong toàn bộ lĩnh vực miễn dịch học. Tuy vậy,
lưu ý rằng xét nghiệm thông qua Cyrex phải có đơn bác
sĩ.
Cùng
với thời gian, có nhiều khả năng sẽ có nhiều phương
pháp chẩn đoán mới và hy vọng là càng chính xác hơn
nữa được phát triển khi những nghiên cứu mới chứng
minh những tác động khủng khiếp của gluten lên sức
khỏe tiếp tục ra đời. Xét nghiệm phân của EnteroLab mà
ai cũng có thể đặt làm trên mạng, là đã chính xác gấp
sáu lần xét nghiệm kháng thể trong máu thông thường.
Xét nghiệm máu thông thường để kiểm tra nhạy cảm với
gluten chỉ có độ chính xác không quá 30% (kết quả âm
tính sai là vấn đề phổ biến nhất). Ngoài ra, chế độ
ăn loại trừ hoặc thực hiện nhiều loại xét nghiệm
máu là phương pháp tốt thứ hai để đạt được kết
quả chính xác.
Chế
độ ăn loại trừ có thể là một phương pháp hiệu quả
để xác định khả năng nhạy cảm với gluten, nhưng bạn
phải theo nó một cách tuyệt đối trong ít nhất sáu đến
tám tháng thì mới có thể xác định được chính xác.
Bạn phải loại trừ một trăm phần trăm gluten, cả
những nguồn rõ ràng lần những nguồn giấu mặt, không
được ăn dù chỉ một mẩu vụn bánh mì. Lưu ý thêm nữa
là nhiều loại thuốc cũng có chứa gluten (điên rồ nhưng
đúng là vậy). Còn nữa, lưu ý đến vấn đề tiếp xúc
giữa thực phẩm không có gluten và thực phẩm chứa
gluten qua quá trình nấu ăn hoặc dùng chung dụng cụ nấu
ăn, bát đĩa đựng. (Vâng, việc đề phòng đó là cần
thiết.) Ảnh hưởng sưng tấy trong cơ thể và đặc biệt
là ở não bộ là từ những lượng gluten thậm chí rất
nhỏ cũng có thể mất tới sáu tháng mới hết ở những
người nhạy cảm. Bất cứ tiếp xúc nào (ngay cả những
tiếp xúc nhỏ nhất) cũng có nghĩa rằng bạn phải bắt
đầu chế độ ăn loại trừ lại từ đầu. Xin lỗi nếu
nghe có vẻ như tôi đang thổi phồng vấn đề quá mức,
nhưng đây là một vấn đề cần được xem xét cực kỳ
nghiêm túc.
Có
những sản phẩm trên thị trường có thể giúp hạn chế
phản ứng sưng tấy khi tiếp xúc với lượng nhỏ
gluten, nhưng đừng tưởng lầm những cái đó như những
viên thuốc “khẩn cấp vào sáng hôm sau” có thể loại
trừ hoàn toàn ảnh hưởng của cái bánh sinh nhật bạn
vừa ăn “thả phanh”.
Một
bài báo trong tạp chí Vị tràng học (Gastroenterology)
viết, “Khi xem xét lịch sử bệnh án 45 năm, những người
bị bệnh celiac không được chẩn đoán có nguy cơ tử
vong cao gần gấp bốn lần. Sự phổ biến của bệnh
celiac không được chẩn đoán có vẻ như đã tăng rất
nhiều ở Hoa Kỳ trong vòng 50 năm qua.” Ở những cá nhân
bị bệnh celiac hoặc có nhạy cảm với gluten, nguy cơ tử
vong từ tất cả các nguyên nhân, theo tạp chí
Lancet, là lớn hơn rất nhiều so với bình thường:
“Yếu tố ảnh hưởng nhiều nhất đến nguy cơ tử vong
là sự chậm trễ trong chẩn đoán, và việc tuân theo chế
độ ăn không có gluten nghiêm ngặt đến đâu... Việc ăn
một chế độ ăn có gluten, được định nghĩa là ăn
gluten một lần trong một tháng, làm tăng nguy cơ tử
vong 600%.” Lần sau bạn muốn tự biện hộ rằng
đấy chỉ là một cái bánh quy, một miếng bánh sinh nhật
hay một mẩu bánh mì, hãy nghĩ lại. “Hầu như không ăn
gluten” hay “chỉ thỉnh thoảng” ăn gluten vẫn không
đủ. Có những lúc mà câu nói (hay có lẽ gọi là sự
biện hộ) “tất cả mọi thứ đều có chừng mực”
không áp dụng được.
Rối
loạn thần kinh và tinh thần, đau nửa đầu, loãng xương,
tiểu đường, bệnh tim mạch, bệnh đường ruột, các
bệnh tự miễn và ung thư đang rất phổ biến. Ngũ cốc
hiếm khi bị nghi ngờ là thủ phạm chính, mặc dù tất
cả những rối loạn trên và rất nhiều bệnh khác nữa,
đều có thể lần đến thủ phạm ban đầu là chứng
nhạy cảm với gluten âm thầm và quỷ quyệt. Nhạy cảm
với gluten rất hiếm khi biểu hiện rõ ràng với người
bị mắc, và nhiều người thậm chí hoàn toàn bất ngờ
khi biết rằng họ mắc nó. Chính tôi cũng vậy.
Người
ta ước tính rằng chỉ một phần trăm số người bị
bệnh celiac hay nhạy cảm với gluten từng được chẩn
đoán đúng.
Đi
vào chi tiết trong việc loại bỏ gluten
Những
ngũ cốc chứa gluten liên quan nhiều nhất đến bệnh
celiac là lúa mì (tất cả các loại lúa mì) cùng lúa
mạch, lúa mạch đen và hầu hết yến mạch. Mặc dù
chính thức thì yến mạch không phải thuộc họ ngũ cốc
chứa chất gliadin tai hại, những phương pháp xay xát chế
biến hiện đại hầu như luôn luôn làm lẫn gluten vào
các sản phẩm yến mạch. Thêm vào đó, chất avenin, một
loại prolamin trong yến mạch, khiến chúng dễ gây phản
ứng chéo với những người nhạy cảm với gluten, ngay cả
khi chúng được dán mác không có gluten. Điều này cũng
đúng với các sản phẩm chứa ngô và tinh bột ngô. Bột
kiều mạch và đậu tương hầu như luôn có lẫn gluten do
phương pháp xay xát và bảo quản.
Tin
tốt lành là ở chỗ những triệu chứng tàn hại của
bệnh celiac và nhạy cảm với gluten thường có thể loại
trừ được hoàn toàn. Bằng cách nào? Bạn phải
loại bỏ 100 phần trăm – không phải chỉ hầu hết
– gluten khỏi cuộc sống của bạn. Điều này bao gồm
không chỉ các ngũ cốc chứa gluten, mà tất cả các nguồn
dấu mặt như súp chế biến sẵn, bột nêm, nước tương,
dầu trộn salad. Gluten có thể được ghi dưới những tên
như protein thực vật (vegetable protein), protein thực vật
hydro hóa (hydrolyzed vegetable protein), tinh bột biến đổi
(modified starch), màu thực phẩm, bột gia vị... Gluten còn
là thành phần trong nhiều dầu gội đầu, mỹ phẩm, son
môi (có thể thấm qua da), thuốc men, vitamin (trừ phi ghi
rõ là không chứa gluten), và thậm chí cả tem và phong bì
tự dính.
Mặc
dù tôi nhận biết rằng việc loại trừ gluten tuyệt đối
như thế này nghe có vẻ hơi quá và rất không tiện lợi,
một bài viết trong Tạp chí Thần kinh học, Phẫu thuật
Thần kinh và Tâm thần học (Journal of Neurology, Neurosurgery
and Psychiatry) viết rất rõ ràng, “Ngay cả lượng
gliadin (gluten) rất nhỏ cũng có thể gây ra trạng thái
phản ứng miễn dịch ở những người nhạy cảm với
gluten,” nghĩa là trạng thái sưng tấy kéo dài và các
triệu chứng khác. Nói rằng bạn đã loại bỏ “hầu
hết” gluten khỏi chế độ ăn của bạn bởi vì bạn bị
nhạy cảm với gluten cũng giống như nói bạn chỉ “có
chửa một ít”. Hoặc là bạn có hoặc là bạn không.
Không có khoảng giữa. Sự loại bỏ gluten phải là
hoàn toàn tuyệt đối.
Tôi
biết bạn đang nghĩ gì, “Đợi đã, quay lại; có phải
cô ấy vừa nói 'các sản phẩm vệ sinh cá nhân'? Cái
gì?” Nghe có vẻ điên rồ nhưng nó là đúng. Bạn
cần xem kỹ các lọ dầu gội đầu, dầu xả và các sản
phẩm chăm sóc tóc và da khác xem có protein lúa mì (wheat
protein) không. Đôi khi nó được viết dưới cái tên
protein thực vật (vegetable protein). Để ý cả các chất
phụ gia từ ngô nữa.
Nhân
tiện, bạn cũng nên tránh các chất phụ gia độc hại
như paraben, pthalate, các mùi hương nhân tạo, sodium laurel
sulfate, methylisothiazolinone (MIT) và các chất làm từ dầu
khác như mineral oil, toluene, petrolatum, và paraffin (hơi lạc
đề nhưng cực kỳ cần thiết). Lưu ý rằng Cục Quản
lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) chẳng làm gì
để bảo đảm sự an toàn của bất cứ hóa chất nào
trong các sản phẩm vệ sinh cá nhân. Vì vậy bạn chỉ có
cách tin vào nhà sản xuất hoặc tự tìm hiểu lấy. Ngay
chính quy định của FDA viết rõ, “Các mỹ phẩm và
thành phần của chúng không cần sự cho phép của FDA
trước khi bán ra thị trường, ngoại trừ các phẩm màu
nhân tạo... Các công ty mỹ phẩm chịu trách nhiệm đảm
bảo sự an toàn của các sản phẩm và thành phần của
họ trước khi quảng cáo.” Vào năm 1978, tại một số
phiên điều trần quốc hội, có bằng chứng đưa ra cho
thấy sự hấp thụ nitrosodiethanolamine (NDELA), một chất
đã được biết là góp phần gây ung thư và thường có
trong dầu gội đầu, là mạnh gấp 100 lần khi đi qua da
so với đi qua miệng. Vâng, bạn nghe đúng đấy; mạnh
hơn một trăm lần.
Trong
số khoảng 126 hóa chất mà người tiêu dùng thường
xuyên dùng trên da họ, 90% chưa bao giờ được thử nghiệm
để kiểm tra độ an toàn của chúng. Hầu hết mọi người
không nghĩ gì về những thứ họ dùng lên tóc và da họ,
và ngành công nghiệp mỹ phẩm sẵn sàng lợi dụng sự
thiếu hiểu biết này để tăng lợi nhuận, với cái giá
phải trả là sức khỏe của bạn.
Tại
sao điều này là quan trọng? Nó chỉ là trên da thôi, phải
không? Chúng ta đâu có uống nó...
Trên
thực tế, nó có thể còn tồi tệ hơn.
Hãy
nhớ trong đầu bộ da là cơ quan lớn nhất trong cơ thể
bạn và nó cực kỳ mỏng (chỉ khoảng 2mm) và dễ
thấm qua. Nếu bạn ăn hay uống những sản phẩm này, bạn
có nhiều thứ giúp bảo vệ bạn và ngăn chặn chúng khỏi
đi vào mạch máu như thành ruột, acid dạ dày và men tiêu
hóa. Ngược lại, khi bạn đứng dưới vòi hoa sen nóng,
với các lỗ chân lông rộng mở, có rất ít sự ngăn
cách giữa những gì bạn dùng lên da, tóc và mạch máu
của bạn. Một khi vào mạch máu, nó tự do đi khắp nơi
trong cơ thể, đến não bộ và tất cả các cơ quan khác.
Vấn
đề ở đây nghe có vẻ nhỏ nhặt nhưng nó là rất thực
tế. Khi bạn đọc nhãn mác một sản phẩm chăm sóc da
hay tóc, hãy tự hỏi bạn có sẵn lòng uống những thứ
liệt kê trên đó không. Nếu danh sách đó bao gồm một
loạt những hóa chất khó hiểu hay có protein lúa mì
(wheat protein) hay protein thực vật (vegetable protein), bạn
hãy nghĩ lại trước khi dùng nó. Và đừng để những từ
thời thượng như hữu cơ (organic) hay tự nhiên
(natural) đánh lừa bạn.
Một
danh sách những sản phẩm an toàn có trên trang mạng
www.celiac.com. Bác sĩ Joseph Mercola, trên trang mạng sức
khỏe tuyệt vời của ông (www.mercola.com), có bán dầu gội
đầu và dầu xả không có hóa chất phụ gia. Một nguồn
sản phẩm vệ sinh cá nhân không có chất gây dị ứng
nữa là Gluten-Free Savonnerie (www.gfsoap.com). Cứ vào trang
Google và tìm “sản phẩm chăm sóc da và tóc không có
gluten và hóa chất” (gluten and additive-free hair- and
skin-care products). Bạn sẽ tha hồ lựa chọn. Nếu bạn có
điện thoại di động thế hệ mới (smartphone), có nhiều
“gluten-free” apps giúp bạn kiểm tra từng sản phẩm,
cửa hàng và các nguồn thực phẩm khác. Tin tức tốt là
nhận thức về vấn đề này đang lan rất nhanh và sẽ
ngày càng có nhiều thông tin và lựa chọn hơn cho bạn.
Nhiều
người tuyên bố rằng họ vẫn theo một chế độ ăn
tuyệt đối không có gluten trong khi, trên thực tế, họ
chỉ tránh những nguồn rõ ràng hiển nhiên mà không chú
ý đến những nguồn dấu mặt, bao gồm cả các sản phẩm
vệ sinh cá nhân của họ. Cuối cùng họ gán việc không
đạt được những cải thiện sức khỏe như mong đợi
vào ý tưởng rằng họ không bị nhạy cảm với gluten,
và rồi họ lại quay lại ăn bất cứ thứ gì họ muốn.
Đây là một sai lầm rất to lớn! Tôi đã từng làm
việc với những bệnh nhân không đạt được cải thiện
về sức khỏe cho đến khi họ xem xét nguồn gluten trong
các sản phẩm vệ sinh cá nhân của họ.
Ngay
cả khi theo chế độ ăn thực sự không có gluten vẫn có
vẻ không mang lại kết quả như mong đợi, ít nhất bạn
đã loại bỏ được một trở ngại rất lớn trên con
đường cải thiện sức khỏe. Vẫn có thể còn những
trở ngại khác. Gluten trong sản phẩm vệ sinh cá nhân,
trong thuốc men và thậm chí cả tem và phong bì (loại mà
bạn thường liếm để dán) có thể là nguyên nhân. Phản
ứng chéo từ những chất khác cũng là một điều quan
trọng khác cần xem xét khi thực sự loại bỏ hoàn toàn
gluten vẫn không đem lại cải thiện như mong đợi. Cyrex
Labs có một loạt xét nghiệm có thể giúp giải đáp điều
này.
Mặc
dù vậy, gluten không phải là thứ duy nhất trong chế độ
ăn hiện đại đang làm hại sức khỏe người dân. Việc
phục hồi sức khỏe như là bóc các lớp của một củ
hành. Nó là một quá trình. Nhưng thông thường, chỉ cần
loại bỏ một chất có hại chính trong chế độ ăn là
có thể mang lại những cải thiện gần như kỳ diệu về
sức khỏe. Nó cũng có tác dụng rất lớn trong những vấn
đề có liên quan như việc không giảm cân được chẳng
hạn.
Thế
còn các thực phẩm thay thế không có gluten thì sao?
Tìm
đến những thực phẩm thay thế không có gluten đúng là
một cách vì có nhiều sản phẩm đủ loại như vậy trên
thị trường. Trên thực tế, đó là một thị trường
lớn cho các công ty thực phẩm hiện nay. Chắc chắn dầu
gội đầu và mỹ phẩm không có gluten là tốt và cần
thiết. Không may là mặc dù các ngũ cốc khác như quinoa,
ngô, gạo và kiều mạch (hay đậu tương) chính thức
mà nói thì không chứa gluten, nhưng việc lẫn gluten từ
các nguồn khác hay phản ứng chéo là cực kỳ phổ biến.
Chúng cũng là những nguồn giàu tinh bột hơn là protein.
Hơn nữa, phần lớn các sản phẩm thay thế gluten trên
thị trường là những thực phẩm đã qua chế biến rất
rất nhiều. Nhiều sản phẩm được làm từ đậu tương
(đừng để tôi bắt đầu một bài mới về cái đó).
Chỉ vì một thực phẩm ghi là không có gluten không có
nghĩa rằng nó thực sự tốt cho sức khỏe bạn, cũng như
từ hữu cơ (organic) vậy. Hãy đề phòng những thứ
rác rưởi mạo danh là “thực phẩm lành mạnh không có
gluten”. Không dung nạp gluten và không dung nạp
carbohydrat nói chung là điều rất phổ biến chứ không
phải ngoại lệ trong thế giới hiện nay. Chúng ta có thể
kết luận rằng ăn bất cứ thứ ngũ cốc nào, đặc biệt
là những ngũ cốc chứa gluten, không đáng những nguy cơ
về sức khỏe chúng có thể mang lại, đặc biệt là khi
chúng ta còn phải đối mặt với bao nguy cơ về sức khỏe
khác trong thế giới hiện nay. Đánh cược làm gì? Tại
sao phải chất thêm cái gánh nặng carbohydrat lên sức
khỏe bạn? Theo tôi, tốt hơn cả là loại bỏ hoàn toàn
các thực phẩm chế biến sẵn và chỉ ăn những thứ
không mang nhãn mác nào cả. Thực sự mà nói, nó ít phức
tạp và rắc rối hơn nhiều.
Tóm
lại, không có một ai trên thế giới này mà ngũ cốc
thuộc bất cứ loại nào là không thể thiếu cho sức
khỏe, và đặc biệt gluten không phải là thực phẩm có
lợi cho sức khỏe của bất cứ ai.
Có
thể suy ra hơn nữa là một người càng có nhiều triệu
chứng về thể chất, nhận thức và tâm lý thì chế độ
ăn của người ấy càng nên trở về nguyên thủy (nói
một cách khác, trước khi nông nghiệp bắt đầu). Sự
phổ biến của các căn bệnh thoái hóa hiện nay không
khiến nó trở nên bình thường. Đó không phải là một
phần bình thường của tuổi già và càng không phải là
một phần tất yếu.
Lựa
chọn ấy là của bạn.
Để
có thêm thông tin về nhạy cảm với gluten và bệnh
celiac, hãy vào trang www.celiac.com. Để có những thông tin
chính xác nhất về các phương pháp xét nghiệm, hãy vào
trang www.cyrexlabs.com hay www.enterolab.com. Một trang hữu ích
để tìm các trung tâm và các buổi thuyết trình về nhạy
cảm với gluten là www.conquergluten.com.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.