Thứ Năm, 23 tháng 7, 2015

Sự thật về cuộc thảm sát của NATO tại Libya năm 2011

Gaddafi được yêu mến trên khắp lục địa châu Phi đến nỗi
các thủ lĩnh bộ tộc tôn ông làm "Hoàng đế Châu Phi"

Tác giả: Niall Bradley
Nguồn: Sott.net
Dịch bởi Dấu Hiệu Thời Đại

Lạc trong bể khổ La Mã
Và tất cả lũ trẻ hóa điên

- The End, The Doors

Điều hiển nhiên không cần nói là hiếm khi chúng ta có được một bức tranh chính xác về thực tiễn từ giới truyền thông doanh nghiệp, điều mà một nền báo chí độc lập lẽ ra mang lại. Chủ nhật vừa qua, tôi và Joe Quinn phỏng vấn một cặp vợ chồng rất bình thường với một câu chuyện rất khác thường: hai doanh nhân James và Joanne Moriarty và việc làm thế nào họ thoát khỏi bọn khủng bố Al Qaeda trong “cuộc cách mạng Libya” năm 2011. Lắng nghe James và Joanne kể lại câu chuyện của họ, chúng tôi không thể nào không nghĩ về tầm quan trọng, đối với mỗi con người trên hành tinh này, của vấn đề những kẻ thái nhân cách ở vị trí quyền lực.

Hai vợ chồng Moriarty trình bày ba động cơ mạnh mẽ thúc đẩy các cường quốc phương Tây và những kẻ đầu sỏ tài chính quốc tế hủy diệt Libya:

  • cản trở kế hoạch mà Gaddafi đang thực hiện hướng tới thiết lập một đồng tiền đảm bảo bằng vàng, mà cuối cùng sẽ được dùng làm đồng tiền chung cho châu Phi. Điều này sẽ đoàn kết các quốc gia châu Phi và giải phóng họ khỏi chủ nghĩa đế quốc phương Tây.
  • mong muốn của Hoa Kỳ thành lập AFRICOM nhằm kiểm soát châu Phi về mặt quân sự và đẩy lui đầu tư của Trung Quốc.
  • một vụ kiện được thuật lại với đòi hỏi bồi thường là 7 ngàn tỷ đôla do Gaddafi khởi xướng thay mặt cho tất cả các nước châu Phi tham gia về các thiệt hại phát sinh từ những điều ước với các nước châu Âu từ thời kỳ thuộc địa đã bị các nước châu Âu phá vỡ.

Vậy là ngược với danh nghĩa “giải phóng nhân dân Libya khỏi một tên độc tài”, cuộc oanh tạc của NATO vào Libya năm 2011 là để duy trì sự thống trị của Hoa Kỳ và châu Âu đối với châu Phi.

Nhưng điều thực sự hiện rõ trong cuộc phỏng vấn hút hồn với cặp vợ chồng Moriarty là sự khinh suất đến cực độ thể hiện tại Libya (và thực ra là cả các nơi khác nữa) của cả NATO và lực lượng “nổi loạn”, cũng như sự thích thú của chúng khi chúng xé nát cả đất nước ấy ra. Những con thú điên cuồng này được tiếp cận với vũ khí công nghệ cao của phương Tây, cho phép chúng “đạt được những kỳ tích của sự hủy diệt” mà trước đây chỉ có “các vị thần” mới có thể thực hiện. Những gì chúng làm thể hiện rõ bản chất thái nhân cách và là đỉnh cao tà ác của nền văn minh phương Tây cũng như nguyên lý hủy diệt mà chúng lấy làm ý thức hệ.

Trong số các chủ đề chúng tôi thảo luận có câu chuyện làm thế nào hai doanh nhân Texas đến Libya; Libya - và Gaddafi thực sự là thế nào trước năm 2011; những động lực ý thực hệ thực sự cho cuộc “can thiệp nhân đạo” - liệt kê ở trên; các tội ác chiến tranh mà hai vợ chồng Moriarty chứng kiến trong khi họ đi khắp đất nước với tư cách là những quan sát viên quốc tế thay mặt một ủy ban tìm hiểu thực tế thành lập bởi một tổ chức thanh niên quốc tế; cuộc trốn thoát đáng kinh ngạc của họ khỏi bàn tay bọn khủng bố; và sự hành hạ, đàn áp từ chính phủ Hoa Kỳ mà ngày nay họ đang phải chịu đựng.

Một trong những điểm quan trọng nhất để hiểu về Libya vào năm 2011 là Gaddafi đã không còn là nhà lãnh đạo chính trị chính thức của đất nước. Từ năm 2006, ông về cơ bản chỉ là lãnh tụ tinh thần của Libya, mặc dù ông vẫn tiếp tục đại diện cho lợi ích của nhân dân trên trường quốc tế. Hình thức cai trị đất nước - Libyan Arab Jamahiriya - về cơ bản là xã hội chủ nghĩa, nhưng nó còn hơn thế nhiều. Gaddafi đã tạo ra, hoặc là nguồn cảm hứng cho, thứ gần nhất mà bạn có thể có với “vùng đất hoàn mỹ” trên Trái Đất. Libya không chỉ là dân chủ (theo nghĩa tích cực của từ này), nó còn nhân đạo theo một cách chưa từng thấy ở phương Tây trong một thời gian rất, rất dài.

Cái thế giới tưởng tượng mà bạn có thể đã mơ ước, nơi không có nợ nần, không có công ty bảo hiểm, không có ngân hàng (chắc chắn là không có Ngân hàng Trung ương), và nơi nhu cầu của tất cả mọi người đều được đáp ứng… vâng, đó là Libya trước năm 2011. Phần lớn tranh chấp được giải quyết giữa người dân với nhau mà không có sự can thiệp của chính quyền. Quân đội khiêm tốn của Libya được trang bị vũ khí của Liên Xô từ những năm 1980, và do đó là mục tiêu dễ dàng cho hỏa lực áp đảo của NATO.

Nhận xét: Để biết rõ hơn về đất nước Libya trước khi NATO biến nó thành địa ngục trần gian ngày nay, mời các bạn xem bài: Libya: Mười điều bạn chưa biết về Gaddafi

Kể từ vụ đánh bom Lockerbie và sàn nhảy Berlin trong đó Gaddafi bị vu cáo bởi CIA và các tổ chức đồng lõa, ông trở nên bị cô lập trong “cộng đồng quốc tế”. Sau vụ tấn công 11/9, ông tìm cách giảng hòa với phương Tây và cam kết đưa Libya vào Cuộc chiến chống Khủng bố của Bush, cung cấp tin tức tình báo phong phú về các phần tử cực đoan trong đất nước của mình. Ông cũng thực hiện nhiều vụ giao dịch nhằm dỡ bỏ lệnh cấm vận dài cả thập kỷ trên Libya. Theo vợ chồng Moriarty, những vụ giao dịch này bao gồm cả các khoản hối lộ khổng lồ cho một số nhà lãnh đạo phương Tây như cựu tổng thống Pháp Nicholas Sarkozy và Barack Obama (thông qua một trong các ông chú của hắn). Sarkozy bị điều tra bởi cảnh sát vì đã nhận 50 triệu euro từ Gaddafi cho chiến dịch tranh cử tổng thống năm 2007.

Những kẻ thái nhân cách chính trị phương Tây trả nợ cho Gaddafi bằng cách lật đổ chế độ ở Libya, giết hại Gaddafi và xé nát đất nước này ra thông qua những kẻ “nổi loạn” khát máu được NATO hậu thuẫn.

Vợ chồng Moriarty mô tả việc lực lượng NATO đã ném bom các tòa nhà lưu trữ tư liệu. Đây có vẻ như một nỗ lực xóa sạch mọi dấu vết lịch sử của Libya. Chúng đánh phá nhà cửa, đường phố, cửa hàng lương thực, trường học, bệnh viện và các cơ sở hạ tầng cơ bản như hệ thống cấp nước, đồng lúa mì, rừng chà là. Chúng biến đất nước này thành xứ sở tan hoang ngày nay nơi bạo lực xảy ra hàng ngày và không phải một mà là hai chính phủ xâu xé lẫn nhau. Libya có những di tích La Mã vào loại được bảo tồn tốt nhất trong cả vùng Địa Trung Hải. Tôi không biết NATO đã ném bom những chỗ đó chưa, nhưng dựa vào những gì đang xảy ra tại Syria, chỉ là vấn đề thời gian trước khi chúng cũng bị phá hủy.

“Các phiến quân Libya” (ngày nay hoạt động dưới cái tên ISIS tại Syria và Iraq) mà các công dân phương Tây cổ vũ, luôn luôn say ngất ngư với rượu bia và ma túy. Vợ chồng Moriarty kể với chúng tôi về việc họ nghe tiếng la hét của những người lính Libya bị kéo lê vào khách sạn họ ở tại Tripoli và lôi lên gác trên để bị tra tấn đến chết. Các nhà thờ Hồi giáo bị biến thành trung tâm tra tấn bởi “phiến quân Hồi giáo”, nơi hàng ngàn người bị hãm hiếp, cắt thành từng miếng và nhét vào miệng những người vẫn còn sống.

Số người chết từ các cuộc oanh tạc của NATO và những đội hành hình lưu động của chúng, dựa trên số liệu được thu thập và chuyển tới cho vợ chồng Moriarty bởi các lãnh đạo bộ tộc, ít nhất là 600.000 người. Dân số Libya là 6 triệu vào thời điểm đó. Vợ chồng Moriarty nói rằng 40.000 trong số đó bị tra tấn đến chết. Dựa trên các cuộc gặp mặt với lãnh đạo bộ tộc, họ báo cáo lên ủy ban tìm hiểu thực tế rằng 100.000 người bị giết bởi NATO trong tháng đầu tiên. Họ tuyên bố rằng NATO đã thả nhiều bom trên Libya từ tháng 3 đến tháng 10 năm 2011 hơn số bom thả trên cả thế giới trong Thế Chiến II. Thêm vào đó, hầu hết số bom đạn này được làm từ uranium nghèo. Nó đã biến cả đất nước Libya thành bãi rác phóng xạ, nơi mà số thai nhi chết ngay khi mới sinh do dị tật từ phóng xạ là 25%. Đúng vậy, 25% trẻ em sinh ra tại Libya ngày nay chết ngay ngày đầu tiên vì uranium nghèo ném xuống bởi NATO.

"Ta đến, ta cười, chúng nó chết"
Hillary Clinton - Bộ trưởng ngoại giao Hoa Kỳ, hiện là ứng cử viên tổng thống,
tươi cười cùng các phiến quân Libya vào tháng 10/2011

Con số tổng cộng mà họ có về số “phiến quân” là cao hơn số liệu được báo cáo bởi bất cứ nguồn nào khác: 250.000 tên khủng bố đổ vào đất nước ấy từ khắp vùng Trung Đông và xa hơn nữa. Một điều rõ ràng là những kẻ khủng bố đặc biệt nhắm vào người Phi da đen, đến mức vợ chồng Moriarty mô tả cuộc thảm sát ấy là “cuộc diệt chủng người da đen”. Có ít nhất 128 ngôi mộ tập thể khổng lồ trên khắp đất nước. Hai triệu người khác nữa phải sơ tán, sống vất vưởng trong các trại tị nạn tại biên giới Tunisia và Ai Cập.

Một phần tư triệu tên khủng bố! Con số này cho bạn một hình dung về quy mô của những cuộc chiến tranh ủy nhiệm do Hoa Kỳ giật dây này. Hèn gì sức mạnh tổng hợp của quân đội Syria, Iran, Iraq và Hezbollah cũng phải vất vả chống lại “ISIS” tại sa mạc Syria - họ phải chiến đấu với bấy nhiêu binh lính của đế quốc.

Các cường quốc phương Tây cấm vận Libya về thực phẩm, nước, vật tư y tế - y như những gì Yemen đang phải trải qua bây giờ. Thêm vào đó, hàng ngàn xe tải vũ trang với súng máy, pháo và lính đánh thuê đổ ra từ các tàu chở hàng tại hải cảng. Hai vợ chồng Moriarty mô tả việc các trực thăng tấn công bay đến Tripoli từ tàu sân bay và bắn bừa bãi vào tất cả mọi thứ. 1300 người, chủ yếu là dân thường, bị giết hại ngay trong ngày đầu tiên khi NATO thành lập cái gọi là “vùng cấm bay”.

Khi cuộc đảo chính ngụy trang là một cuộc cách mạng này diễn ra được 6 ngày, chính quyền mới, “Hội đồng Chuyển tiếp Quốc gia Libya” mà phương Tây áp đặt, mở ngân hàng trung ương đầu tiên từng có ở Libya. Để Libya được “chào đón trở lại vào cộng đồng quốc tế”, tất cả tiền mặt, kim loại quý và các tài sản khác của nó - ở trong nước cũng như nước ngoài - đều bị chuyển qua cho Ngân hàng Trung ương Libya mới, một ngân hàng sở hữu bởi tư nhân và điều khiển bởi thế lực nước ngoài. Việc phần lớn số tiền này sẽ được dùng để trả cho chi phí phá hủy đất nước Libya là điều không còn phải nghi ngời. Vợ chồng Libya nói rằng chính quyền mới còn đồng ý cho phép xây dựng một căn cứ quân sự vĩnh viễn của Israel tại Libya và họ có tài liệu để chứng minh điều đó.

Nếu bạn là một phóng viên ở Libya trong thời gian này, bạn tương đối an toàn, không phải vì bọn súc vật này tôn trọng các phóng viên như những người quan sát trung lập, mà là vì các phóng viên đứng về bên bọn chúng. Vợ chồng Moriarty có bằng chứng về việc các phóng viên, điển hình là từ đài Al Jazeera của Qatar, đã ở cùng và hợp tác với bọn khủng bố ngay từ ngày đầu tiên và chúng đã đích thân gọi máy bay đến oanh tạc.

Vợ chồng Moriarty biết điều gì đã xảy ra trong cuộc tấn công vào “lãnh sự quán” tại Benghazi vào ngày 11/9/2012. Họ đã biết trước sẽ có một cuộc tấn công, nhưng không một ai ở Washington DC quan tâm đến những gì chính tai họ nghe được tại địa phương. Sau đó, người dân địa phương nói với họ nơi những kẻ tấn công ẩn náu. Thông tin này cũng không nhận được chút sự quan tâm nào từ Washington. Thông báo tại thời điểm đó của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ về “giải thưởng 10 triệu đôla cho thông tin dẫn tới việc bắt giữ những kẻ đã giết Stevens” chỉ là màn kịch không hơn không kém. Vợ chồng Moriarty mô tả cho chúng tôi một cách chi tiết, dựa trên lời tường thuật của các nhân chứng mà họ nói chuyện với, cảnh tượng ở lãnh sự quán đêm hôm đó. Một chi tiết đáng chú ý trong đó là việc Stevens có vẻ đã bị giết trước khi cuộc tấn công bắt đầu.

Về việc tại sao Đại sứ Chris Stevens bị giết đi, họ nghi ngờ rằng đó là vì hắn “biết quá nhiều”. Stevens đã cai quản - hay ít nhất là tham gia sâu vào - các chuyến vận chuyển vũ khí và khủng bố thông qua lãnh sự quán ở Benghazi, mà thực ra là một căn cứ an toàn của CIA, đến Syria để tiếp tế cho cuộc chiến tranh ủy nhiệm mà chính phủ Hoa Kỳ thực hiện chống lại Assad bắt đầu từ năm 2012. Vợ chồng Moriarty cho rằng Stevens có thể đã tìm cách hủy bỏ việc chuyển giao 20.000 tên lửa đất đối không cầm tay MANPAD cho bọn khủng bố.

Một tên khủng bố ở Libya cùng tên lửa MANPAD do Hoa Kỳ cung cấp

Khi vợ chồng Moriarty bị mắc kẹt bên trong Libya, chính phủ Hoa Kỳ về cơ bản đã phó mặc họ. Hy vọng thoát thân duy nhất chỉ đến khi Đại sứ Nga chỉ cho họ tới một con tàu cứu hộ được gửi đến bởi chính phủ Malta. Họ cố gắng một cách vô vọng để xác định vị trí con tàu, nhưng nó không hề cập cảng vì tình hình quá nguy hiểm. Và rồi, trở lại khách sạn của họ tại Tripoli, họ bị bắt bởi một số thành viên “quân nổi loạn”, những kẻ nói rằng tên họ “có trong danh sách”. Vào thời điểm này, vợ chồng Moriarty đã biết những kẻ điên dại này được trả tiền hậu hĩnh cho mỗi người chúng giết, và còn được thưởng thêm nữa nếu chúng cắt và đốt cháy các xác chết. Do vậy, họ nghĩ rằng họ đã đi tiêu. Họ xem các phóng viên TV phương Tây ghi lại các cuộc phỏng vấn với người nước ngoài, mà về sau họ nhận ra rằng điều đó được cho phép chỉ vì những cuộc phỏng vấn đó được dùng trong các bản tin của truyền thông phương Tây như là bằng chứng về “tội ác gây ra bởi chế độ Gaddafi”.

Cuối cùng, vợ chồng Moriarty trốn thoát một cách thần kỳ khỏi cái địa ngục do NATO tạo ra ấy khi họ trả 16.000 đôla cho quân “nổi loạn”, và một trong số chúng thương hại họ mà dẫn họ đến nơi an toàn. Một nhân viên Cơ quan Tình báo Quốc phòng Hoa Kỳ về sau nói với họ “Các người cần phải được lên Sách Kỷ lục Guinness bởi vì chưa có ai từng thoát khỏi al Qaeda mà còn sống.”

Xin hãy nhớ rằng vợ chồng Moriarty chỉ là những doanh nhân bình thường. Họ không hề có tư tưởng chống phương Tây hay theo “chủ nghĩa tự do” nào khi họ đi đến Libya. Họ chỉ đến đó trên cơ sở chủ nghĩa tư bản truyền thống Mỹ.

Cuối cùng trở về Hoa Kỳ thông qua Tunisia và Rome, vợ chồng Moriarty được thẩm vấn khi về đến nơi, và dành cả năm tiếp đó nói chuyện với nhiều cơ quan tình báo khác nhau. Các nhân viên Hoa Kỳ muốn có câu chuyện của họ và các bằng chứng mà họ thu thập được trong chuyến đi tìm hiểu thực tế, nhưng vợ chồng Moriarty nhận ra rằng thông tin của họ được dùng để hỗ trợ chứ không phải là ngăn chặn những kẻ khủng bố ở Libya. Sau khi bị cảnh cáo rõ ràng là “im miệng, nếu không thì...”, họ đã công khai các thông tin mà họ có trên trang web libyanwarthetruth.com. Thêm nhiều lời đe dọa giết nữa đến với họ, và họ còn suýt nữa thì bị mắc vào một âm mưu vu cáo họ sở hữu thuốc phiện. Họ thường xuyên bị quấy rối bởi các nhân viên chính phủ và bị vào sổ đen để họ không thể bắt đầu lại việc kinh doanh hay xin việc ở bất cứ đâu. Vợ chồng Moriarty hiện giờ sống “được đồng nào tiêu đồng đấy” nhờ vào tiền quyên góp và tiền bán đĩa DVD “Trốn thoát từ Al Qaeda” của họ.

Đĩa DVD này chứa một bài thuyết trình bởi vợ chồng Moriarty, một cuộc phỏng vấn của họ ở Libya, một cuộc phỏng vấn của họ với thành viên Hạ viện Hoa Kỳ Dennis Kucinich về cuộc can thiệp của Hoa Kỳ tại Libya, những thước phim chưa từng bao giờ được công bố về sự tàn phá, hủy diệt gây ra bởi lực lượng quân sự phương Tây tại Libya, lực lượng đặc công Hoa Kỳ hoạt động ở đó, và cảnh cuộc tuần hành của hai triệu người dân thường Libya, tại thời điểm đỉnh cao của chiến dịch đánh phá của NATO, nhằm ủng hộ Gaddafi và chính phủ. Đĩa DVD này cũng chứa một bộ phim tài liệu sản xuất bởi ủy ban tìm hiểu thực tế dựa trên cơ sở các báo cáo của vợ chồng Moriarty. Tôi cần phải cảnh báo bạn rằng đĩa DVD chứa những cảnh quay cực kỳ tàn bạo (những kẻ “nổi loạn” cười đùa trong khi chúng chặt đầu người và buộc những người lính Libya bị bắt phải ăn thịt từ xác đồng đội của họ). Nhưng bạn cũng vẫn nên xem nó, ít nhất là một lần, trong khi nhớ trong đầu rằng: “Đây là biểu hiện bên ngoài của bản chất bên trong của những kẻ nắm quyền trong chính phủ của tôi.”

Khi nói chuyện với mọi người trong khi họ đi thu thập tài liệu tại Libya, vợ chồng Moriarty cố gắng nhấn mạnh tầm quan trọng cấp thiết của việc chống lại sự dối trá của giới truyền thông phương Tây về những gì đã xảy ra tại Libya. Và những người Libya trả lời “Sự thật và số mệnh của chúng tôi sẽ cứu chúng tôi.” Với sự ngây thơ của mình, họ tin - ngay cả trong thời điểm cam go nhất - rằng sống tốt, tử tế là đủ. Nhưng tôi nghĩ thứ duy nhất có thể cứu họ và ngăn chặn những thứ như vậy xảy ra một lần nữa là nếu số lượng đủ lớn người dân tại các nước phương Tây biết sự thật về các nhà lãnh đạo thái nhân cách của họ và những gì chúng làm.

Và dưới đây là bài phỏng vấn. Xin hãy xem và chia sẻ nó…

Chú thích: Do bài phỏng vấn này rất dài, mình không dịch mà chỉ copy bản dịch thô từ chương trình dịch trực tuyến của Google dưới đây.

Transcript

Niall: Hi và chào mừng đến Behind the Headlines. Tôi Niall Bradley, với tôi như mọi khi, Joe Quinn.

Joe: Hi there.

Niall: Hôm nay, những gì đã xảy ra với Libya? Chúng tôi đang phỏng vấn James và JoAnne Moriarty. Họ là một cặp vợ chồng người Mỹ đã ở Libya, khi tất cả đã đi xuống trong ngọn lửa trở lại trong năm 2011. James và JoAnne đã đến thăm Libya rất nhiều lần kể từ khoảng năm 2007 khi họ đã sáng chế một enzyme duy nhất làm sạch các giếng dầu và thiết bị khai thác dầu. Dĩ nhiên, thứ này có nhu cầu cao trong Libya, do đó là một quốc gia sản xuất dầu. Sau khi ký kết liên doanh với chính phủ Libya gần Tripoli, họ bắt đầu xây dựng một cơ sở sản xuất để thực hiện hợp đồng cho sản phẩm của họ. Sau đó, vào tháng Hai năm 2011, cái gọi là "cuộc cách mạng Libya" bắt đầu.

Cuối năm đó tháng năm họ tham gia hoặc lãnh đạo - chúng tôi sẽ tìm ra từ họ - một ủy ban tìm hiểu thực tế NGO. Họ đã đi xung quanh Libya xem chuyện gì đang xảy ra cho đến tháng Tám năm 2011. Trong thời gian này họ đã bị bắt cóc và rất may mắn trốn thoát với mạng sống của họ. Chúng tôi sẽ nhận được câu chuyện của họ về những gì xảy ra ở đó. Họ đã trình bày các thông tin bạn sắp nghe, hỗ trợ với tài liệu phong phú tại nhiều buổi nói chuyện. Dựa trên đài phát thanh cho thấy giống như ngày hôm nay họ đã được danh sách đen, mềm bị giết, bị cô lập và bị hủy hoại về mặt tài chính. Họ đã làm ra một đĩa DVD Thoát khỏi al-Qaeda. Bạn cũng nên kiểm tra trang web libyanwarthetruth.com của họ. Một chào đón rất lớn để James và JoAnne Moriarty.

James: Cảm ơn bạn rất nhiều. Chúng tôi rất hân hạnh được trên chương trình của bạn ngày hôm nay.

JoAnne: Nice để có mặt ở đây.

Joe: James và JoAnne thật tuyệt vời khi có bạn ở đây. Hãy chỉ cần mang nó từ trên đây. Các bạn đến từ Texas, phải, ban đầu? Hay không?

James: Tôi đã được ban đầu từ Texas, JoAnne từ Oregon nhưng tôi đã có ba thuộc tính ở đây tại Hoa Kỳ và đó là Woodlands, Texas, mà là một vùng ngoại ô của Houston. Và sau đó chúng tôi đã có một trang trại nông trại nhỏ ở Arizona, nơi chúng tôi lớn rắn chuông và bọ cạp. Và sau đó JoAnne có một căn nhà lớn ở khu vực Portland.

Joe: Vậy điều gì đã mất hai người dám như thế để Libya. Tại sao bạn kết thúc ở Libya vì tôi khá chắc chắn, tương đối nói, không có nhiều người Mỹ ở Libya.

James: Trong thực tế, khi chúng tôi đã có số tiền hàng năm của người nước ngoài tại Libya là khoảng 380.000 và có lẽ là khoảng 350.000 trong số người đã tham gia vào ngành công nghiệp dầu mỏ và khí đốt. Nhưng bắt đầu từ trước năm 2000, chúng tôi bắt đầu phát triển công nghệ của chúng tôi. Một thao tác DNA cấp y tế của các vi khuẩn gì chúng tôi làm là và sau đó chúng ta giết tất cả các phần sinh ra và chúng tôi kết thúc với enzym mà làm rất nhiều thứ gọn gàng để dầu hoặc các loại dầu dính, thậm chí mỡ gà. Chúng tôi theo nghĩa đen làm cho hàng triệu sản phẩm khác nhau. Chúng tôi đã ở đó quá lâu mà chúng ta tùy chỉnh xây dựng một enzyme cho từng hoạt động. Mỗi giếng dầu chúng ta trẻ hóa chúng tôi chạy một phân tích trong phòng thí nghiệm và xây dựng và enzyme. Chúng tôi xây dựng nghĩa đen hàng triệu sản phẩm.

Chúng tôi xử lý các giếng dầu ở Trung Quốc, Indonesia, Venezuela. Chúng tôi đã Superfund dọn sạch các khu ở Hoa Kỳ. Chúng tôi có một sản phẩm tuyệt vời. Chúng tôi không có bất kỳ đồng nghiệp và bất cứ lúc nào chúng tôi cạnh tranh với những kẻ lớn, chúng tôi luôn luôn nhận được hợp đồng. Trong thực tế, khi họ đã hơi say lên giếng dầu mà họ không thể trẻ hóa họ gọi chúng ta đi vào và sửa chữa các vấn đề của họ. Chúng tôi không bao giờ cấp bằng sáng chế sản phẩm. Chúng tôi duy trì quyền kiểm soát mã của chúng tôi, nếu bạn muốn, bằng cách làm tất cả việc sản xuất chúng ta.

Vì vậy, chúng tôi bơm tất cả mọi thứ chúng tôi đã trở thành công việc kinh doanh và chúng tôi đã rất, rất thành công vào nó. Trong 38 năm kể từ khi Libya đã ra lệnh cấm vận, họ không có công nghệ mới vì vậy chúng tôi biết rằng họ là một ứng cử viên cho chúng tôi và chúng tôi đã cố gắng để có được các đại lý tại Libya trước khi hiệp ước được ký kết bao giờ hết. Nhưng sau khi hiệp ước được ký kết vào năm 2006 đã mở cửa cho chúng tôi và các công ty khác để đi vào Libya.

Vì vậy, thực sự chúng tôi đã ở Libya. Chúng tôi đến đầu tiên của tháng 1 năm 2007 và đã được thông qua sự giúp đỡ của một người bạn của JoAnne là một thành viên của gia đình hoàng gia ở Anh đã được biết đến Libya và Gaddafi. Vì vậy, chúng tôi là một trong những người nước ngoài đầu tiên, nếu bạn muốn, ở Libya. Chúng tôi đã đi có các khóa học để cố gắng khai thác kinh doanh của chúng tôi. Chúng tôi đã đến đó lần đầu tiên trong năm ngày. Chúng tôi đã có bốn kẻ bảo mật với chúng tôi. Họ là tất cả về kích thước của một ngọn núi và họ ở đó để bảo vệ chúng ta bởi vì tất cả mọi thứ chúng tôi nghe về Libya, mà những kẻ bị điên và họ đã triệt để và tất cả mọi thứ. Chúng tôi thực sự đã đến đó chỉ để có một cái nhìn-thấy.

Chúng tôi dự định có mặt ở đó năm ngày. Chúng tôi thích họ. Họ thích chúng. Họ hỏi chúng tôi ở lại một vài phụ của tuần. Họ nói rằng họ muốn cố gắng và sắp xếp một hợp đồng cho sản phẩm của chúng tôi. Đó là tất cả tốt. Và mỗi đêm chúng ta đã kết thúc cuộc gặp với một bộ trưởng khác nhau, không nhất thiết phải về kinh doanh của chúng tôi. Họ muốn biết làm thế nào kinh doanh được thực hiện trong thế giới phương Tây. Họ muốn biết làm thế nào các hợp đồng đã được sắp xếp, người đàm phán, những người đã được đại diện; một bộ trưởng khác nhau mỗi đêm. Họ là những người thực sự tốt đẹp và tất cả họ đều có lẽ ngây thơ nhưng tôi luôn luôn gọi họ là vô tội vì họ thật sự không khó người kinh doanh cốt lõi như chúng ta đã gặp nhau trong các phần khác của Trung Đông hoặc trong thế giới phương Tây.

JoAnne: Và cũng là những gì chúng tôi phát hiện ra khi chúng tôi đến đó, sau khi đóng gói một loạt các chiếc khăn cho bản thân mình, suy nghĩ tôi sẽ phải để che trên đầu của tôi, nhưng Libya là quốc gia Hồi giáo tiến bộ nhất trên thế giới. Gaddafi đã giải phóng phụ nữ trong những năm 70. Họ là bác sĩ, luật sư, người nội trợ, các doanh nhân và các thành viên của quân đội và họ đã nói chuyện tâm trí của họ. Họ đang ở trong chính phủ.

James: Họ đã lái xe ô tô riêng của họ. Họ sở hữu doanh nghiệp riêng của họ. Nó rất khác với những gì chúng ta đã nghe nói rằng sau hai ngày tôi gửi đội ngũ an ninh của chúng tôi về nhà. Chúng tôi không cần họ. Chúng tôi bước đi trên đường phố mà không có bất kỳ chứng khoán hay bất cứ điều gì.

JoAnne: Và Lybia yêu người Mỹ. Họ yêu người từ bên ngoài đất nước của họ. Họ luôn mong muốn họ tới. Họ muốn đi lên trên đường phố và nói "bạn là từ nước Anh? Bạn từ đâu đâu?" Và chúng tôi muốn nói "Mỹ" và họ sẽ nói "Hollywood, Hollywood!"

James: "Anh có thích nước ta?" Rất thân thiện.

JoAnne: người rất thân thiện. Những người rất tốt đẹp.

Joe: Như James vừa nói, ông có ấn tượng họ là không khó người kinh doanh cốt lõi. Điều đó có rất nhiều để làm với cách thức xã hội Libya đã được cấu trúc dưới Gaddafi, phải không?

James: Yeah. Tôi nghĩ rằng đó là bộ lạc hơn.

Joe: Okay.

James: Điều chúng tôi phát hiện ra về Lybia là họ là những người hầu hết không đối đầu mà tôi đã từng gặp nhau trong toàn bộ cuộc sống của tôi. Họ sẽ không bắt đầu một cuộc chiến. Bạn không thể nhận được chúng để bắt đầu một cuộc chiến. Tôi sẽ cung cấp cho bạn một ví dụ về văn hóa của họ. Nếu tôi chạy vào xe của bạn, bạn sẽ tha thứ cho tôi vì tai nạn đó, nhưng sau đó tôi sẽ nợ bạn một đặc ân.

JoAnne: Họ không có bảo hiểm.

James: Và tuần tới, tháng tới hoặc năm tiếp theo bạn có thể gọi cho tôi và nói ". Con gái tôi kết hôn tôi muốn bạn để cung cấp thực phẩm cho các lễ hội." Và tôi bắt buộc phải làm điều đó và nếu tôi không làm điều đó, sau đó gia đình tôi phải làm điều đó và nếu gia đình tôi không làm điều đó, sau đó bộ lạc của tôi phải bước về phía trước và làm điều đó. Và đó là cách họ giải quyết tất cả các vấn đề của họ.

Bây giờ nếu hai người đang rất cứng đầu mà họ không thể đồng ý ngay lập tức để giải quyết sự khác biệt của họ, sau đó hai người được đặt trong một phòng giam với nhau và họ đang cháo ăn và sữa lạc đà cho đến khi họ đi đến một thỏa thuận, giống như họ nên đã được thực hiện ở nơi đầu tiên. Đó là văn hóa của họ. Nó hoàn toàn khác với những gì chúng tôi mong đợi nhưng họ là những người không đối đầu. Họ không muốn chiến đấu về bất cứ điều gì.

JoAnne: Có một ít câu chuyện bên tuyệt vời của một vài bộ lạc đã được tham chiến trong nhiều năm, giết hại lẫn nhau và đánh nhau. Cuộc đảo chính không đổ máu đã xảy ra vào năm 1969, khi 11 của các nhà lãnh đạo của các bộ lạc lớn nhất đến với nhau và đuổi ra khỏi nhà vua bạo chúa già được đặt trong đó là Anh - Libya không bao giờ có một vị vua, nhà vua đã được cài đặt bởi Anh và ông một bạo chúa. Libya là nước nghèo nhất ở châu Phi tại thời điểm đó. Libya làm trung bình 60 dinar một năm. Người dân Libya bao giờ sở hữu đất đai của mình. Họ về cơ bản là nô lệ của người Ý và những kẻ chiếm đóng đất đai của họ.

Ngay sau khi nhà vua phát hiện ra có được sẽ là một cuộc đảo chính ông chạy đi. Đó là ông là ai. Ông chỉ chạy đi. Vì vậy, 11 bộ lạc bổ nhiệm Gaddafi là nhà lãnh đạo của họ, vì ông là một trong những người trẻ nhất. Ông là người có sức lôi cuốn nhất. Ông được giáo dục cao. Vì vậy, anh đã tiếp và ngay lập tức anh đã cho tất cả đất đai cho tất cả những người Libya đã được làm việc đó. Đó là điều đầu tiên anh làm.

James: Đây là lần đầu tiên họ muốn bao giờ thuộc sở hữu đất đai mà họ đã làm việc cho các thế hệ.

JoAnne: Đối với bao giờ hết. Họ không bao giờ sở hữu nó trước. Nhưng tôi sẽ nói với bạn câu chuyện của hai bộ tộc này, làm thế nào ông xử lý này. Hai bộ tộc đã chiến đấu và ở giữa đêm một đêm, một số cảnh sát xuất hiện và lấy người, trong bộ đồ ngủ của họ, tất cả các thành viên của mỗi bộ tộc, ra đến sa mạc và đặt chúng trong một chiếc lều khổng lồ và mỗi người đều có một phụ, mang tất cả đồ đạc của họ phía sau họ, đưa cho họ, đã mang thức ăn, mang lại tất cả mọi thứ mà họ cần. Và họ đã nói "Hai bộ tộc sẽ ở lại trong lều này trong sa mạc với thức ăn và nước, bạn sẽ được đưa về chăm sóc, cho đến khi bạn đi đến một thỏa thuận rằng bạn đang đi để có được cùng. Họ ra có một năm! Và bây giờ họ đang rất gần. Họ không chiến đấu nữa.

Joe: Wow! Nó thật thú vị.

James: Âm thanh như một nhà độc tài, phải không?

Niall: Không, nó rất khác với những gì chúng ta nghĩ khi chúng ta nghe từ Libya. Đó là ngược lại.

James: Đó là một nền giáo dục. Tôi sẽ cho bạn biết một chút về Libya mà chúng tôi phát hiện ra. Từ thời điểm đó Gaddafi cho tất cả các mục đích thực tế đã qua, cho đến khi chúng tôi có, Libya đã đi từ những quốc gia nghèo nhất và phát triển nhất ở châu Phi để số một đất nước. Mức lương trung bình là $ 15,700 một năm. Đó là cao hơn so với Trung Quốc và Ấn Độ. Khi bạn đã kết hôn chính phủ đã cho bạn một món quà 46.000 USD. Mỗi đứa trẻ bắt đầu với một món quà từ chính phủ $ 5,000. Ngôi nhà của bạn chi phí cho bạn 10 phần trăm mức lương của bạn trong 20 năm và sau đó nó là của bạn.

Họ đã xây dựng 620.000 nhà chung cư mới của ít nhất 2.000 feet vuông mỗi. Giá chiếc xe đầu tiên của bạn, bạn nửa hóa đơn đại lý. Tiện ích của bạn đã được trả tiền, điện, khí đốt, vv xăng là 44 xu một gallon. Giáo dục của họ đã được thanh toán đầy đủ đến mức độ nào bộ não của bạn sẽ hỗ trợ. Trong khi chúng tôi đã có chúng tôi biết một người đàn ông trẻ, những người đã được nhận bằng tiến sĩ tại Anh. Ông có một người vợ và bốn đứa con; học phí, sách tất cả trả tiền cho cộng phụ cấp của ông là £ 4,500 một tháng. Nằm viện được thanh toán đầy đủ và nếu bạn không thể có được điều trị tại Libya, sau đó chính phủ sẽ trả tiền cho bạn để làm bất cứ nơi nào trên thế giới và có sự điều trị trả tiền cho. Họ trả tiền chi phí, chi phí đi lại và các chi phí của một thành viên gia đình để đi với bạn.

Không ai ở Libya có bất kỳ khoản nợ. Cả nước không có nợ. Họ chỉ bỏ ra khoảng 49 phần trăm của số tiền họ mất trong quản lý chính phủ. Phần còn lại của số tiền này được phân phối ra thông qua các hoạt động này đối với người dân. Những người dân sống rất tốt. Nếu bạn là một doanh nhân người xấu và bạn bị mất tiền của bạn vì lý do gì và bạn cần thiết để nuôi sống gia đình của bạn, có kho chứa thực phẩm trên cả nước. Bạn có thể đi đến nhà kho, cho họ biết bạn cần thức ăn và không có bất kỳ ID hoặc bất cứ điều gì, họ sẽ cung cấp cho bạn 50 kg gạo và 50 kg bột, 20 kg sữa bột, đủ tiền để có một con vật bị giết, 20 kg pho mát, vv

Họ tặng nó cho bạn và nếu bạn đã phải quay trở lại hai hoặc ba ngày sau đó, làm điều đó một lần nữa. Tại Ramadan, mà là giống như Giáng sinh của họ, bất kỳ người đàn ông, phụ nữ hoặc trẻ em có thể đi vào bất kỳ ngân hàng ở Libya và họ đã nhận một món quà $ 500 từ chính phủ.

Vì vậy, người dân ở Libya đã có một cuộc sống thực sự tốt. Không bao giờ có bất kỳ ý định cho những người có một cuộc nổi dậy. Đó là một hoạt động cờ sai tuyệt đối.

JoAnne: Có tham nhũng ở đó. Luôn luôn có tham nhũng.

James: Oh yeah.

JoAnne: Các mafia Thổ Nhĩ Kỳ đã ở đó và họ đã gây ra một số tiền rất lớn của sự cố. Họ ở Misrata và họ thực sự di cư từ Thổ Nhĩ Kỳ khoảng 150 năm trước và họ giả vờ rằng họ tham gia xã hội Libya và trở thành người Hồi giáo và tất cả mọi thứ nhưng đó là tất cả một lời nói dối. Họ thực sự đã trở thành mafia lớn nhất ở Libya và họ là những nguyên nhân gây ra một số tiền rất lớn của các vấn đề với rất nhiều các hợp đồng đó đang xảy ra.

James: Lý do mà họ đã có thể trở thành mafia chiếm ưu thế là bởi vì, như tôi đã nói, những người Libya đã không đối đầu. Những người này đã đi vào đó và họ bị lạm dụng thể chất tất cả mọi người cho đến khi họ 60 phần trăm của tất cả các hợp đồng. Họ đã được trao cho chúng mà không cần đấu thầu hoặc đấu thầu. Sau đó, họ sẽ quay lại và cho thuê lại các hợp đồng ra cho các công ty ký kết nước ngoài và các nhà xây dựng. Và khi chúng tôi đến đó, rằng chuyến đi đầu tiên trong, chúng tôi thực sự đã kết thúc việc ký kết một hợp đồng để trẻ hóa 2.500 giếng monster của họ rằng sẽ có yêu cầu khoảng 600 triệu USD với một tỷ đô la giá trị của chỉ enzyme của chúng tôi. Giá dịch vụ mỏ dầu trên đó sẽ có được một tỷ đồng hoặc tỷ-và-một-nửa. Đó là với một B! Vì vậy, chúng tôi thực sự đánh một nhà chạy đầu tiên bắn ra khỏi nòng súng. Điều đó không bao giờ xảy ra.

Vì vậy, sau đó chúng tôi đã phải quay trở lại và tìm hiểu làm thế nào Libya đã làm kinh doanh bởi vì chúng ta đọc những vấn đề mà họ có với tất cả các nhà thầu nước ngoài đã từ bỏ dự án. Có 150 đã bị bỏ rơi tại mất mát lớn cho các nhà phát triển nước ngoài. Vì vậy, chúng tôi bắt đầu nghiên cứu pháp luật Libya và đã cố gắng để tìm một đối tác Libya bởi vì chúng tôi không làm các công việc phục vụ trong trường. Chúng tôi làm phép thuật của chúng tôi trong phòng thí nghiệm và cơ sở sản xuất của chúng tôi nhưng việc điều trị các giếng nước và dọn dẹp các đường ống dẫn, phù hợp bùn và tất cả được thực hiện bởi một công ty địa phương. Chúng tôi cho phép các công ty địa phương làm các vận động chính trị và tất cả mọi thứ. Đó là được cách làm việc của chúng tôi ở Trung Quốc, Indonesia, Venezuela, mọi nơi chúng tôi từng làm kinh doanh.

Chúng tôi trước hết phải tìm hiểu làm thế nào đất nước làm việc, những gì mà pháp luật đã và sau đó tìm thấy một đối tác Libya tốt mà chúng ta có thể tin tưởng để làm các công việc có chất lượng mà chúng tôi cần phải làm cho sản phẩm của chúng tôi thành công như họ đã được mọi nơi khác. Nó thực sự chúng tôi đã mất gần hai năm để cuối cùng nhận được đến điểm mà chúng ta có thể xây dựng các công ty sẽ có đủ điều kiện tại Libya để được thanh toán trực tiếp từ chính phủ, nói cách khác, không phải là một nhà thầu phụ theo một đối tác Libya. Và họ đã có luật cho phép mà. Bây giờ nó đòi hỏi rất nhiều các tài liệu đã được clued, chứng niêm phong, nó đã phải bao gồm các bộ trưởng ngoại giao của Hoa Kỳ ký vào từng tài liệu. Nó đòi hỏi mà Phòng Thương mại Hoa Kỳ làm điều đó.

Vâng, chúng tôi đã kết thúc với hai tập đoàn, American Petroleum Consortium và Consortium Mỹ Libya mà thực sự đã đủ điều kiện với 11 bộ ở Libya như các công ty Libya, có nghĩa là chúng ta có thể được thanh toán trực tiếp từ chính phủ mà không có bất kỳ Libya tham gia vào nó.

JoAnne: Và theo luật pháp tại Libya, nếu bạn nhận được một hợp đồng, số tiền cho hợp đồng đó phải được đưa vào một tài khoản ngân hàng tài trợ hoàn toàn trước khi bạn có thể bắt đầu dự án.

James: Vì vậy, tôi là một nhân viên ngân hàng. Chúng tôi thích điều đó! Nếu số tiền ở đó, khi chúng tôi đã làm công việc của mình cho đúng, sau đó chúng ta sẽ có thể để bút chì ra lợi nhuận của chúng tôi vào cuối phía trước. Vì vậy, Libya là một nơi mà đã thực sự chào đón người nước ngoài miễn là họ đã làm các thủ tục giấy tờ đúng.

JoAnne: Hãy để tôi nói điều gì đó về chính phủ Libya vì không ai hiểu và chúng tôi đã không hiểu về chính phủ Libya. Khi chúng tôi về sứ mệnh tìm hiểu thực tế của chúng tôi là khi chúng tôi thực sự phát hiện ra chính xác như thế nào nó hoạt động. Chúng tôi đã đi đến trường Đại học Al Fateh và nói chuyện với một số các giáo sư ở đó. Chính phủ Libya có hai phần. Họ có một quốc hội dân cử, bầu từ khắp Libya đó đứng đầu là thủ tướng. Tên của thủ tướng là Baghdadi tại thời điểm chiến tranh.

James: Gaddafi đã được yêu cầu để bước xuống theo hiệp ước 2006 để Gaddafi đã không được các lãnh đạo của Libya kể từ khi hiệp ước.

JoAnne: Và hiểu đây là một chút bối rối vì tôi luôn luôn hỏi những người Libya "Nhưng bạn nói anh ấy là lãnh đạo của bạn." Họ nói: "Vâng, ông là nhà lãnh đạo của chúng tôi. Bạn phải hiểu cho chúng tôi. Chúng tôi là một xã hội bộ lạc. Ông là lãnh tụ tinh thần của chúng tôi, anh trai của chúng tôi." Đó là cách họ gọi anh. Ông không phải là lãnh đạo chính phủ. Baghdadi là thủ tướng.

Các phần khác của chính phủ là tổng thư ký của các bộ tộc và những người được bổ nhiệm làm lãnh đạo bộ tộc của tất cả các bộ lạc mà đến với nhau. Có khoảng 250 người trong số họ và họ là chính phủ bóng tối. Họ có quyền loại bỏ các chính trị gia và làm một bó toàn bộ công cụ. Vì vậy, họ thực sự đã có một nền dân chủ thuần khiết hơn bất cứ ai trên thế giới.

James: Có thực sự hai ngôi nhà ở đó. Một trong số họ được bầu cử và một trong số họ là dân chủ chỉ định thông qua các bộ lạc. Vì vậy, họ thực sự đã có một hệ thống đối trọng với các bộ lạc là chính phủ bóng tối. Điều mà chúng ta nhìn thấy rằng Baghdadi được bổ nhiệm. Ông là anh chàng đó đã được đưa ra bởi các mafia Misrata. Tất nhiên tất cả các loại hoạt động tội phạm đã đi vào tất cả các thời gian từ Misrata. Trong thực tế, họ đã có một tòa nhà 10 tầng bên ngoài Tripoli ở phía tây và nó đứng tất cả của chính nó và chúng tôi lái xe của tất cả các thời gian. Họ nói: "Đó là việc xây dựng Ali Baba và bốn mươi Thieves". Đó là những gì họ gọi là Misrata. (Cười).

Vì vậy, họ mới biết họ là tội phạm và họ sẽ đi khiếu nại với Gaddafi về cách những là tội phạm và ông nói "Bạn bầu ông. Đi trên đường phố. Liệng nó ra! Vote anh ta ra!"

JoAnne: Hãy để các đường phố. Đây là đất nước của bạn.

James: Ông nói: "Tôi không thể làm điều đó." Và tôi biết điều này là tâm lý của mình vì tôi nghĩ đó là vào năm 2010, cộng đồng châu Âu thâu € 60000000000 để tặng cho các nước thế giới thứ ba ở châu Phi.

JoAnne: Một đoàn châu Phi.

James: Và họ bổ nhiệm ông Gaddafi là thủ môn của các quỹ này. Ông đã được phỏng vấn có tại Pháp bởi một trong những phóng viên và các phóng viên cho biết: "Đây không phải là nhiều tiền cho tất cả của châu Phi" và Gaddafi nói: "Bạn sẽ không bao giờ giúp châu Phi bằng cách cho họ tiền. Bạn sẽ giúp Phi bằng cách đào tạo họ làm việc và đào tạo họ để sản xuất được bản thân mình. "

Vì vậy, một lần nữa, nó có vẻ giống như một địa ngục của một nhà độc tài.

JoAnne: Chúng tôi không bao giờ gặp Gaddafi, chúng tôi không biết anh ta. Chúng tôi đã làm biz hơn với các bộ lạc, nhưng tôi phải nói với bạn tôi gặp Gaddafi dù nghĩa đen hàng ngàn và hàng ngàn người Libya, chúng tôi gặp nhau khi chúng tôi đã có trên các nhiệm vụ tìm hiểu thực tế, thông qua trái tim và khối óc của người dân Libya. Đó là nơi mà chúng tôi đã gặp anh. Tôi phải nói rằng bất cứ điều gì tôi nói về anh ấy đến từ những người này, không phải từ anh.

Joe: Đúng vậy. Ông thường được yêu thương.

James: Yes. Khoảng 85 phần trăm hỗ trợ đầy đủ anh. Có luôn luôn thích hợp quyết liệt về phía xa về phía đông khoảng Derna, các gốc tự do. Tôi nghĩ rằng các vũng gen trên có thể được hạn chế và do đó, những kẻ đã có rất nhiều những kẻ thái nhân và rất nhiều nutters.

JoAnne: Hầu hết trong số họ đã sống lưu vong, vì họ không thể quay về. Libya đã không cho phép bất kỳ Hồi giáo cực đoan trong nước, thời gian.

James: Trong thực tế, nếu bạn đã có một bộ râu và ria mép có thể bạn không thể có được một công việc và chắc chắn sẽ không được đưa lên cao.

Niall: Yeah, đó là rõ ràng ngay sau ngày 9/11. Gaddafi là người đầu tiên và quan trọng nhất trong số các quốc gia Trung Đông để có được đằng sau các cuộc chiến tranh chống khủng bố. Ông đã nói rằng "Yeah, tôi biết có những phần tử cực đoan. Hãy nhìn những gì chúng tôi làm. Chúng nhốt chúng lên."

James: Hãy để tôi cung cấp cho bạn tốt hơn. Trong tuần đầu tiên của tháng 2 năm 2011 khoa Hoa Kỳ quốc phòng tuyên bố rằng Gaddafi và Libya là những đồng minh mạnh nhất trong cuộc chiến chống lại chủ nghĩa khủng bố vì Gaddafi đã tích cực cố gắng để giúp đỡ rõ ràng thế giới của những kẻ thái nhân cách triệt để. Ông là người đầu tiên mà đi lên Liên Hợp Quốc và nói rằng Al-Qaeda ...

JoAnne: Là một mối đe dọa ngày càng tăng.

James: ... là một mối đe dọa ngày càng tăng và phải được xử lý với. Và dĩ nhiên hai tuần sau khi các bộ phận của vệ cho ông giải thưởng lớn này, ông sau đó đã được tuyên bố là anh chàng tồi tệ nhất mà bao giờ hít một hơi thở trong các phương tiện truyền thông.

JoAnne: Bạn phải hiểu Gaddafi đã không có những hành động khủng bố, như Lockerby. Libya đã không tham gia vào bất kỳ của những người. Làm thế nào anh có thể ghét chủ nghĩa khủng bố và sau đó là một khủng bố? Nó thậm chí không thực hiện bất kỳ ý nghĩa.

Joe: Có đủ bằng chứng hiện nay cho thấy rằng những cuộc tấn công khủng bố rằng Libya đã bị buộc tội, ngoài Lockerby, là một trường hợp hoàn toàn bịa đặt đối với Libya.

JoAnne: CIA.

Joe: Đúng, đó là nhiều hay ít mà CIA đã tham gia vào thổi rằng máy bay lên. Nhưng có một cái trước, các vụ đánh bom của Mỹ Benghazi và Tripoli có thể, vào năm 1986 vì những sàn nhảy ném bom Berlin vào tháng Tám năm đó ...

James: Điều đó cũng được chứng minh là một cờ sai. Vì vậy, là các vụ giết người mà cảnh sát bên ngoài đại sứ quán Libya. Điều đó đã không được thực hiện bằng cách Libya. Lý do Gaddafi trả những khoản tiền phạt là để có được trở lại trong chính. Tại thời điểm đó, lệnh cấm vận đã diễn ra, Libya đã sản xuất 3,7 triệu thùng dầu mỗi ngày. Khi chúng tôi bước vào Libya vào năm 2011 nó đã được ít hơn một triệu thùng dầu mỗi ngày và đó là bởi vì công nghệ nổi tiếng đã được phép vào nước này để giúp họ có được sản của họ lên.

JoAnne: Có hỗ trợ to lớn từ người dân Libya và các cố vấn của Gaddafi cho anh ta để làm điều đó. Chỉ cần quên nó.

James: Vì vậy, ông đã mua đứt các khiếu nại để đưa đất nước trở lại vào thị trường thế giới.

Niall: Và đó là lý do tại sao chúng tôi nhìn thấy anh ấy gặp Tony Blair và Nicholas Sarkozy trước khi tất cả điều này đi xuống. Ông đã cơ bản chôn rìu bằng cách đổ lỗi và trả tiền lên mặc dù ông không phải chịu trách nhiệm.

James: Ông Sarkozy đã cho 50 triệu USD cho chiến dịch của mình khi ông được bầu.

JoAnne: Và Sarkozy đã dẫn đầu trong việc giết chết anh ta.

James: Ông cũng đưa ra 10 triệu USD cho người chú của Tổng thống Barack Obama, đã cho $ 50 triệu đến Barack Obama khi ông đang chạy cho Tổng thống và tất nhiên điều đó đã giúp tài trợ cho các con dao ở lưng.

Joe: Những người này chỉ là đồ cặn bã. Bạn nói Obama nhận được tiền từ Gaddafi và Sarkozy nhận được 50 triệu USD cho chiến dịch tranh cử tổng thống của ông. Và ông đã được bầu và Sarkozy là tại tòa án trên đó, trên tham gia quỹ chiến dịch. Nhưng những gì loại người gì bạn phải làm điều đó? Hãy $ 50.000.000 từ Gaddafi và một vài năm sau đó ...

JoAnne: Họ nói với một bó của những lời nói dối để cho cậu ta bị giết.

James: Bạn đã có để có được những người thực sự giật dây. Đây chỉ là những con rối.

Joe: Đúng vậy.

James: Các Zionists, các ngân hàng, là những kẻ trong tất cả điều này. Tôi sẽ nhận được vào bây giờ tại sao Libya đã được thổi lên.

Niall: Xin vui lòng làm.

Joe: Nhưng tôi chỉ muốn nói rằng khi tôi đề cập đến ném bom của Mỹ Libya vào năm 1986 vì cho là Libya bị cáo buộc thổi lên một vũ trường Đức vào năm 1986, như James chỉ cho biết, có bằng chứng và vào năm 1998 nó đã được trên một truyền hình Đức show. Truyền hình GDF đã có một show trên đó và họ đã đưa ra những bằng chứng rằng đó là CIA và Mossad người đã chạy những kẻ đã tham gia vào đó. Đây là một cách hiệu quả CIA và Mossad đại lý người đã trực tiếp tham gia vào việc thổi lên của discotech đó.

James: Hai thực thể chịu trách nhiệm cho tất cả các hoạt động cờ sai mãi mãi. Lý do bạn không nhận được nó là do không có đủ người như bạn ra khỏi đó nói sự thật.

Joe: Đúng vậy. Và sự tham gia của Israel Tôi nghĩ là vì Gaddafi đã hỗ trợ người Palestine, phải không?

James: Số Họ đã tham gia vào tất cả các hoạt động cờ sai trong hỗ trợ của Do Thái. Và Do Thái đã cướp các tôn giáo Do Thái.

Niall: Đúng vậy.

James: Nhưng Zionists được ra để có trên thế giới và có 85 người sở hữu 75 phần trăm của tất cả mọi thứ trên thế giới.

JoAnne: Họ muốn có một căn cứ quân sự ở phía núi xanh của Libya. Chúng tôi có những tài liệu thực tế, mà đến từ an ninh của các bộ lạc, có chữ ký của Mossad với cái gọi là "nổi loạn" đó là Al-Qaeda và MTC ...

James: MTC.

JoAnne: ... rằng nếu Mossad sẽ cánh tay và đào tạo họ và giúp đỡ họ, sau đó họ sẽ cung cấp cho họ Israel một khu vực để xây dựng một căn cứ quân sự tại khu vực núi xanh của Libya.

James: Đó là trong năm 2010, một thời gian dài trước khi mùa xuân Ả Rập. Nhưng lý do JoAnne và tôi là những nhà chức trách là chúng tôi đã có mặt tại Libya 17 lần, từ tháng 1 năm 2007 đến tháng Hai năm 2011.

JoAnne: Tháng tám 2011.

James: Vâng, chúng tôi muốn được có 17 lần. Chúng tôi đã có bao giờ ít hơn 30 ngày. Nhiều lần chúng tôi đã có hơn ba tháng một lần. Chúng tôi đã được tất cả các nước và liên tục chúng tôi đã ký hợp đồng bổ sung để làm tất cả các loại hoạt động ở Libya. Vì vậy, chúng tôi đã thực sự những người kinh doanh đã được khai thác tốt các cơ hội của chúng tôi tại Libya. Chúng tôi đã nhận biết người dân Libya. Chúng tôi đi khắp mọi miền đất nước. Chúng tôi đi du lịch ở Libya hơn Lybia đã làm.

JoAnne: Chúng tôi yêu đất nước. Đó là một đất nước xinh đẹp. Các bộ phận của sa mạc có Lakes Jewel và đó là một đất nước thực sự nổi bật xinh đẹp.

James: Và di tích La Mã nguyên sơ hơn bao giờ bạn sẽ thấy trong Rome, Hy Lạp hay bất kỳ nơi nào.

JoAnne: Và người dân Libya rất thân thiện mà nó làm cho nó rất tốt đẹp và dễ dàng để di chuyển xung quanh.

James: Tôi đến ngày 01 tháng 1, năm 2011. Tôi đã ký hợp đồng liên doanh của tôi. Đó là thực sự với các quỹ đầu tư an sinh xã hội của John Zuher. Có sáu quỹ đầu tư tại Libya. Đó là một trong những nhỏ nhất ở 16 tỷ USD. Phần lớn nhất là $ 33000000000 cho nhân viên Tripoli. Nhưng lý do đó là đối tác hoàn hảo cho chúng ta là những người hưởng lợi của quỹ được tất cả các công nhân đã nghỉ hưu từ ngành công nghiệp dầu khí, các công ty dầu khí quốc gia, các nhà sản xuất dầu, trong lĩnh vực người làm dịch vụ. Vì vậy, nó đã cho chúng tôi cơ chính trị tốt nhất mà chúng tôi từng có thể có một sự hợp tác tuyệt vời với họ.

Và sau đó hai ngày sau đó tôi đã ký hợp đồng để xác định vị trí cơ sở sản xuất của chúng tôi trong một khu vực tự do mới đang được xây dựng gần biên giới Tunisia. Sau đó tôi đã ra lệnh trong tất cả các tài liệu mà là gốm lót bằng thép không gỉ. Toàn bộ nhà máy của chúng tôi là gốm lót bằng thép không gỉ vì chúng tôi phát triển các vi sinh vật trong tương đương với một đập bia trong đó tất nhiên là có thực chất ăn da. Sau đó, tôi đưa vào đủ cổ phiếu thức ăn để cung cấp thực vật trong hai năm.

Vì vậy, giữa tiền mặt chúng ta đặt trong ngân hàng đó và cơ sở đó, chúng tôi đã có hơn 200 triệu USD ở Libya. Tôi rời có trên 08 tháng 2 năm 2011. Chưa đầy 10 ngày sau đó, được cho là cuộc cách mạng bắt đầu. Nhưng tôi sẽ nói với bạn điều gì đó kỳ lạ về cuộc cách mạng đó. Người ta cho đó là tự phát, nhưng trong cùng một ngày trong vòng một giờ mỗi khác, 18 trạm cảnh sát bị đánh bom lửa với xe ô tô.

JoAnne: Ở các thành phố khác nhau.

James: Ở các thành phố khác nhau trên cả nước. Sau đó, những trạm đã bị tấn công. Mọi người ở đó đã bị giết chết. Họ đã lấy súng và tất cả mọi thứ ra ngoài. Điều tiếp theo mà họ đã làm, trong vòng một vài giờ họ đưa xe ủi đất và bị đẩy xuống hàng rào các loại vũ khí quân sự nơi lưu trữ. Họ đã đúng loại móc trên mặt trước của các xe ủi để kéo xe tăng ra khỏi đó, sau đó họ quay tháp pháo xung quanh và bắt đầu bắn vào quân đội. Vì vậy, đây là một hoạt động quân sự tuyệt đối từ ngày đầu và cho bất cứ ai để nói rằng đó là một cuộc nổi dậy tự phát là một lời nói dối hói mặt tuyệt đối.

Điều tiếp theo xảy ra mà đã rất bất thường, lần đầu tiên trong lịch sử một loạt các phiến quân rabble-rouser bắt đầu một cuộc cách mạng trong một quốc gia và sáu ngày sau khi cuộc cách mạng bắt đầu, họ đã mở ra một ngân hàng trung ương ở Benghazi. Ngay lập tức mà ngân hàng trung ương đã được công nhận và tất cả số tiền mà Libya đã có trong hệ thống Dự trữ Liên bang và trong Euroclear đã được phát hành cho các ngân hàng trung ương. Đó là tiền rộng. Libya đã 241.000.000.000 $ tiền mặt và tương đương tiền trong hệ thống dự trữ liên bang. Họ đã có 150.000.000.000 € trong Euroclear. Tất cả các khoản tiền gửi được yêu cầu cho Libya để được chấp nhận trở lại vào cộng đồng quốc tế.

Libya cũng có 39 tỷ USD trong tiền mặt trong nước. Họ đã có 179 tấn vàng, 2.000 tấn bạc. Họ có rất nhiều tấn đất hiếm rất khác, đất nặng và kim loại quý giá mà bạn có thể tưởng tượng. Vì vậy, Libya là một đất nước rất giàu có rất và họ không có nợ.

Vì vậy, nó thực sự dễ dàng cho người Do Thái để chọn vào Libya và nói "Vâng gosh, chúng ta cần phải thổi họ lên dù sao đi nữa và điều này sẽ là một địa ngục của một trung tâm lợi nhuận cho chúng ta." Tất cả đã biến mất. Và bạn cần phải nhớ là chỉ có 6-6-và-một-nửa triệu người Libya trong cả nước. Đất nước này là dấu chân lớn thứ bảy ở châu Phi, 17 quốc gia lớn trên thế giới và về vị trí thứ năm trong dự trữ thu hồi dầu và khí đốt.

Bây giờ thì, tại sao Libya nhận được thổi lên? Có ba lý do thực sự. Người đầu tiên là Hoa Kỳ đang bị ràng buộc và xác định là có một cuộc chiến tranh với Trung Quốc và châu Phi là lục địa với các nguồn tài nguyên tự nhiên nhất của bất kỳ nơi nào. Vì vậy, Hoa Kỳ đã thiết lập Africom, đó là kiểm soát quân sự của châu Phi, để giữ cho Trung Quốc đi từ nguồn tài nguyên thiên nhiên. Libya, Nam Phi và sáu nước khác nói với Hoa Kỳ họ có thể đi cát bảng Anh vì họ không bao giờ từ bỏ quyền kiểm soát quân sự của đất nước của họ.

Vì vậy, tất nhiên Hoa Kỳ nói rằng "Vâng địa ngục, chúng ta cần phải nhận được thoát khỏi Libya. Đó là nước mạnh nhất bởi vì chúng ta phải có quyền kiểm soát quân sự của châu Phi." Vì vậy, Hoa Kỳ đã sẵn sàng để gõ chúng ra vì lý do đó. Thứ hai, Gaddafi là một chàng trai sáng thực sự và anh không thích bất kỳ ngân hàng nào cả. Anh không thích bất kỳ của các ngân hàng nước ngoài. Khi JoAnne và lần đầu tiên tôi đến đây được chúng tôi lên kế hoạch là có năm ngày và đã có một số tiền. Ở đó hai tuần nữa yêu cầu chúng tôi cần tiền mặt nhiều hơn; không có thẻ tín dụng, không có gì. Ngân hàng quốc tế duy nhất của họ là Western Union. Chúng tôi yêu mà bởi vì đó có nghĩa là không có các ngân hàng quốc tế đó.

JoAnne: Không Zionists có.

James: Điều đó có nghĩa chúng ta có thể làm kinh doanh ở đó. Vì vậy, Gaddafi không thích các ngân hàng quốc tế để bất cứ khi nào ông về hưu, ông bắt đầu phát triển của Ngân hàng châu Phi. Nó có trụ sở trên đảo Comoro. Nó có một dinar vàng hậu thuẫn cho các lục địa châu Phi. Mỗi quốc gia Arab đã đăng ký làm thành viên. Một nửa của châu Phi đã đăng ký làm thành viên. Vì vậy, các Zionists phải thổi lên Libya và thoát khỏi các ngân hàng châu Phi vì một đồng tiền vàng được hỗ trợ với Phi đằng sau nó sẽ phá hủy các ngân hàng giấy vệ sinh. Họ không thể bán giấy crap của họ khi đã có một tiền tệ thực tế trên đây trong cuộc cạnh tranh với họ. Vì vậy, các Zionists tất nhiên muốn thoát khỏi Gaddafi để thoát khỏi các ngân hàng châu Phi.

Và sau đó là điều thứ ba là Liên minh châu Âu và Hoa Kỳ. Gaddafi và đất nước (châu Phi?) Libya đã bị xử phạt 38 năm mà đã tiêu tốn của họ tôi không biết bao nhiêu tiền. Bên cạnh đó, Gaddafi là một chàng trai tuyệt vời lớn Liên minh châu Phi và như vậy anh đã đi đến tất cả các nước châu Phi và thu thập tất cả các điều ước quốc tế mà đã bị vi phạm bởi tất cả các nước đế quốc mà đã có mặt tại châu Phi và họ đặt một số đồng đô la về việc vi phạm tất cả những điều ước và một vụ kiện tập thể đã được đưa ra chống lại Hoa Kỳ và tất cả các nước châu Âu đã có mặt tại châu Phi. Nó đã được đưa đến tòa án quốc tế. Tổng thiệt hại yêu cầu đã vượt quá $ 7 nghìn tỷ USD.

Niall: Wow!

James: Và như các luật sư cho biết, vụ kiện mà có chân! Vì vậy, tất nhiên người châu Âu, Hy Lạp và Pháp và Đức và tất cả trong số họ đã gần như phá sản anyway; họ có thể đủ khả năng để trả tiền ra bất cứ điều gì, vì vậy tất nhiên họ đã ký trên để thoát khỏi Libya vì họ cần mà dừng lại.

Vì vậy, đó là ba lý do chính tại sao Libya là mục tiêu đó. Và cuộc tấn công này đã được lên kế hoạch trước nhiều năm. Trong thực tế trên DVD của chúng tôi, nếu bạn nhìn thấy các cuộc phỏng vấn với Dennis Kucinich, ông outed cuộc xâm lược quy hoạch của Libya. Họ đã lên kế hoạch cho năm và sau đó các trò chơi chiến tranh đã được chơi trong năm 2010 đối với các cuộc tấn công vào Libya. Nó không nói Libya, nhưng nó nói "một loại dầu giàu độ độc tài Bắc Phi và muốn được có 11 tàu quân sự đưa vào Địa Trung Hải." Đó là cách mà nhiều người đến đây được. "Một vùng cấm bay sẽ được thành lập. Họ muốn sử dụng bất đồng chính kiến ​​của địa phương và lính đánh thuê trong khi cần thiết." Điều đó đã được thực hiện. Và nó đã được bắt đầu, tôi nghĩ rằng, vào ngày 17 tháng Ba. Nó thực sự bắt đầu một tháng trước ngày 18 tháng Hai.

Vì vậy, điều này không có mùa xuân Ả Rập. Đây không phải là cuộc cách mạng. Đây là một tuyệt đối cuộc đảo chính. Nó đã được lên kế hoạch trước nhiều năm. Nó được thực thi và thực tế là họ đã phá hủy Libya, tốt sự tự do, bởi vì như Do Thái nói rằng "có thể chấp nhận tài sản thế chấp thiệt hại". Và bởi vì Mỹ và NATO, 600.000 người Libya, phụ nữ và trẻ em đã thiệt mạng. Hai triệu sống lưu vong. Trong số 3 triệu trái ở Libya một triệu trong số họ là người vô gia cư. Các khác 2.000.000 sống trong sợ hãi. Đất nước này được sở hữu và điều hành bởi người Hồi giáo Brotherhood, Al-Qaeda và Ansar al-Sharia và bây giờ ISIS. Và Mỹ đang tiếp tục hỗ trợ ISIS từng ngày vào Libya. Họ đang đưa quân đội, nhiều lính đánh thuê và tất cả mọi thứ vào Libya mỗi ngày.

JoAnne: Có 128 ngôi mộ tập thể ở Libya. Nhưng chúng ta hãy quay trở lại và nói như thế nào, chúng tôi đã có.

Niall: Yeah.

JoAnne: Trong tháng năm 2011, chúng tôi đã cố gắng. Chúng tôi đã đưa ra thông tin và chúng tôi đưa ra một số điều ...

James: Chúng tôi trả tiền để họ có được công bố.

JoAnne: ... về những gì đang xảy ra ở Libya. Đức Giám mục Martinelli đã viết một bài báo trong Digest Công giáo. Ông là vị giám mục công giáo ở đó, rằng họ đã ném bom các bệnh viện, phụ nữ đã có trường hợp sẩy thai ở mức báo động, mà mọi người đã gặp các cơn đau tim. Ông đã viết một bài viết thật sự tốt đẹp và chúng tôi đã xuất bản nó. Hoặc chúng ta đã cố gắng. Họ không cho chúng tôi xuất bản nó. Họ nói rằng đó không phải là một nguồn tốt, đủ họ nói. Dù sao, chúng tôi đã liên lạc bằng email bởi một nhóm hoa hồng tìm hiểu thực tế NGO đặt lại với nhau bởi các Tổ chức Tin tức Thế giới vì Hòa bình tôi nghĩ. Họ có hai tỷ thành viên. Họ đang ở Châu Phi và Ấn Độ và hơn tất cả. Họ đã liên hệ với chúng tôi và yêu cầu chúng tôi nếu chúng tôi sẽ vui lòng đi một ủy ban tìm hiểu thực tế. Chúng tôi không biết làm thế nào họ có tên của chúng tôi nhưng chúng tôi đã khuyến cáo của ai đó.

Vì vậy, chúng tôi đã đi trên hoa hồng mà tìm hiểu thực tế. Chúng tôi đã đi đến Anh đầu tiên và sự tham gia của người dân Anh, tiếng Pháp và tiếng Ý và một số người Pakistan và những người từ Kenya. Chúng ta đều đã đi trên hoa hồng tìm hiểu thực tế này. Vùng cấm bay là ở chỗ nên chúng tôi đã phải bay sang Tunisia và chúng tôi đã bị đẩy vào Tripoli.

James: Đó là tuần đầu tiên tháng năm và chúng tôi đã kết thúc khi bị mắc kẹt bên trong Tripoli cho 100 ngày. Một trong những điều kiện chúng tôi đặt trên mời là chúng tôi muốn có được để đi bất cứ nơi nào ở Libya và xác minh cho chính mình nếu những hành động tàn bạo đã được thực sự được thực hiện bởi chính phủ Libya và nếu họ được, chúng tôi sẽ kể lại câu chuyện và nếu họ không được thì chúng ta sẽ nói chuyện đó. Chúng tôi được cấp giấy phép mở cửa để đi bất cứ nơi nào.

Chúng tôi trả mọi chi phí của chính chúng ta. Chúng tôi thuê xe của chúng tôi. Chúng tôi trả tiền khách sạn của chúng tôi. Tất cả đó là tại niken của chúng tôi và chúng tôi đã kết thúc ở đó lâu hơn so với chúng ta đã lên kế hoạch được. Nhưng con đường giữa Tripoli và Tunisia đã đóng cửa do vụ đánh bom ngay sau khi chúng tôi đã vào Tripoli. Trong Tripoli đã không có bất cứ điều gì xảy ra. Họ ném bom mỗi đêm, nhưng không có chiến đấu trong đường phố vì người dân Libya, đặc biệt là những người ở Tripoli, không có cuộc chiến với chính phủ của họ cả.

Vì vậy, chúng tôi đã được an toàn bên trong Tripoli.

JoAnne: Chúng tôi được đưa đến các trang web bom. Chúng tôi đã phỏng vấn một toàn bộ rất nhiều người. Đại tội ác, tội ác chiến tranh lớn đã được thực hiện để đất nước này. Bạn không thể tưởng tượng những gì đã làm cho đất nước này. Hai trăm năm mươi ngàn lính đánh thuê được đưa vào để tiếp quản đất nước. Họ chủ yếu là các gốc tự. Một số đã được Blackwater. Họ đến từ một số quốc gia khác.

Niall: Hai trăm năm mươi ngàn! Đâu rồi họ nhận được chúng từ đâu?

James: Từ trên tất cả. Của CIA có các trung tâm đào tạo ở khắp mọi nơi.

JoAnne: Rất nhiều trong số họ đến từ Afghanistan. Họ đã chiến đấu Mỹ tuần trước và họ đã được đưa vào bởi người Mỹ và võ trang Mỹ. Thậm chí có bài báo viết.

James: Họ đến từ Somalia, Tunisia.

JoAnne: Yemen, Algeria, Ai Cập. Họ đến từ tất cả các quốc gia, vũ trang, được đào tạo và trả lương lính đánh thuê. Và sau đó có một toàn bộ rất nhiều Blackwater ở đó, CIA. Họ là tất cả ở đó.

James: Các tỷ đô la đầu tiên đã được chuyển vào ngân hàng trung ương của họ. Nó đến từ Saudi Arabia và giá trị thuần gửi tại ngân hàng đó là, tôi nghĩ rằng, $ 935,000,000. Các ngân hàng tất nhiên đã phải đưa ra lệ phí của họ. Và đó gần như tỷ đô la đã được phân tán ra trong tuần đầu tiên lính đánh thuê.

JoAnne: Qatar đã đóng một vai trò lớn trong việc này. Những người dân đã thiệt mạng tại Benghazi đã được đổ lỗi cho Gaddafi - họ nói tay súng bắn tỉa của Gaddafi đã bị giết chết người trên đường phố - những người đã được hai người mà thậm chí còn không Libya trong các đường phố và họ đã bị giết bởi Qatar tay súng bắn tỉa. Đó là một thực tế được biết. Libya đều biết rằng. Vì vậy, nó là 100 phần trăm cờ sai. Chúng tôi đã phỏng vấn một số người đàn ông trẻ, những người ở đầu thật của nó.

James: Ngày đầu tiên của cuộc chiến.

JoAnne: Yeah. Làm thế nào họ làm cho họ thay đổi đồng phục Libya của họ vào quần áo bình thường và họ đã thiệt mạng và họ đã được quay và nói đó là Gaddafi đã giết chúng, chúng là những kẻ nổi loạn.

James: Phần quan trọng về điều đó là hai thực thể đó có nhúng với phiến quân từ một ngày, biết tất cả mọi thứ đang diễn ra, là al Arabiya và Al Jazeera TV và họ đã có với Al-Qaeda từ một ngày. Họ quay người lính Libya được yêu cầu phải cởi đồng phục của họ và đặt trên đường phố quần áo. Họ quay họ bị tàn sát bởi Al-Qaeda và sau đó quay lại và đưa ra những thông tin cho rằng đó là những người lính Libya đã giết những kẻ và cắt nhỏ ra người đứng đầu của họ, vv

Vì vậy, những lời dối trá từ trả tiền cho các phương tiện truyền thông đã bắt đầu một ngày. Al Jazeera và Al Arabiya đã được nhúng. Bây giờ chúng ta biết rằng vì 13 chàng trai đầu tiên mà đã bị bắt và bị giết chết, một trong số họ, một Libya, đã bị bắn xuyên qua đầu hai lần và một lần vào vai và họ đổ tất cả các cơ quan trên một chiếc xe tải để đưa họ ra sa mạc. Và một vài dặm từ nơi họ đã bị giết chết đứng của ai đó ở phía bên của con đường nhìn thấy xe tải này của cơ quan đi theo, nhìn thấy một thân thể này di chuyển. Họ dừng xe. Các chàng trai vẫn còn sống.

Họ đưa anh ấy ra khỏi xe tải, nhập lậu anh lên căn hộ của họ và sau đó đã nhận anh ta vào một bệnh viện ở Benghazi. Họ loại bỏ một trong những viên đạn có trong bộ não của mình. Anh đang ở trong hình dạng xấu như vậy, họ không thể loại bỏ một trong những khác. Al-Qaeda phát hiện ra ông vẫn còn sống. Họ đã cố gắng để đầu độc anh vài lần khi còn ở bệnh viện. Libya tốt đã nhận anh ta nhập lậu ra khỏi đó, có anh ta trong một máy bay, đã nhận anh ta tới Tunisia. Ở đó, ông đã có những viên đạn khác lấy ra từ bộ não của mình, đã xây dựng lại vai của mình.

Và ngày thứ hai ông đến quay tại Libya với gia đình của mình, chúng tôi đã hỏi để đi qua có một cuộc phỏng vấn ông. Ông đã nói trong một bài phát biểu loại cứng nhắc nhưng qua thời gian hai hoặc hai-và-một-nửa giờ, ngồi dưới gốc cây trong rất đẹp Zawia, ông nói với chúng tôi toàn bộ câu chuyện.

JoAnne: Chúng tôi có lẽ là người duy nhất có mà trên băng.

Joe: anh chàng này là ai?

James: Ông là một trong những người lính Libya đã qua có cố gắng để bảo vệ các sân bay từ quân nổi dậy ở Benghazi vào ngày đầu tiên của cuộc nổi dậy.

JoAnne: Đây là một câu chuyện họ đã chơi hơn và hơn và hơn trên phương tiện truyền thông nói rằng "Đây là những gì Gaddafi không phải người" và đó là một lời nói dối hoàn toàn vì nó là cách khác xung quanh. Và anh chàng này là một nhân chứng. Ông đã ở đó và ông đã sống sót.

James: Và thực tế là các phương tiện truyền thông đã được nhúng với họ từ một ngày trên những lời dối trá, là câu chuyện kể. Nhưng chúng tôi phát hiện ra rằng tất cả các phương tiện truyền thông ở Libya, tất cả các phương tiện truyền thông, là cơ quan từ một số nơi và họ sẽ yêu cầu để đi đến một nơi quân đội đã bị ném bom và sau đó họ sẽ gọi trong các cuộc không kích.

JoAnne: Họ đã làm điều đó tại các trạm radio. Họ đã làm điều đó rất nhiều nơi.

James: Và cuối cùng là chính phủ Libya sẽ không cho phép các phương tiện truyền thông để đi ra ngoài vào lĩnh vực nơi mà họ có thể gọi các cuộc đình công, vì họ đã được tất cả CIA hay bất cứ điều gì. Khi chúng tôi hỏi an ninh Libya về điều đó, tôi nói "Có kẻ qua có gọi điện thoại về vĩ độ và kinh độ trên một điện thoại di động." Ông nói: "Vâng, chúng tôi biết điều đó, nhưng họ đang ở đây. Chúng ta sẽ phải làm gì về nó?" Và tôi đã nói "Vâng y'all cần phải nhận được trên tấn công và bạn cần phải có chiến dịch quan hệ công chúng của riêng bạn để nói sự thật."

Và đây là cách tín hữu người dân Libya đang có. Họ nói: "Sự thật và đức tin của chúng ta sẽ cứu chúng ta."

JoAnne: Thần chúng ta.

James: Tôi nói "Không phải khi bạn đã có con khỉ đột lớn này thổi bạn lên!" Và trong tĩnh mạch rằng, Hoa Kỳ chỉ đạo 60.000 phi vụ ném bom vào Libya từ tháng Ba năm 2011 đến tháng Mười năm 2011; 60.000 phi vụ ném bom. Họ bỏ nhiều bom hơn đã được thả xuống trong toàn bộ thế chiến thứ hai trên đất nước này rất ít. Và họ đã sử dụng loại bom của họ khó chịu.

JoAnne: Uran nghèo.

James: Họ đã sử dụng hết đạn uranium độc quyền. Họ đã sử dụng nhiên liệu chất nổ không khí đó là vũ khí hạt nhân là một người đàn ông nghèo. Họ sử dụng mà trên Banawali và Sirte vì hai thị trấn sẽ không bỏ cuộc trong mọi trường hợp. Và do đó, các tội ác chiến tranh và tội ác là không thể tin được.

JoAnne: Họ bị đánh bom trường học. Họ bị đánh bom bệnh viện. Họ ném bom nguồn cung cấp thực phẩm. Họ ném bom cung cấp nước. Họ ném bom đường. Họ bị đánh bom nhà. Họ bị đánh bom tòa nhà chung cư. Họ ném bom vườn cọ ngày.

James: xe buýt trường học.

JoAnne: Bạn không thể tưởng tượng. Họ bị đánh bom trung tâm của trẻ em, được UNESCO công nhận hoặc bất cứ điều gì họ gọi nó. Đó là một tòa nhà trong danh sách tòa nhà cổ, nơi mà họ bảo vệ những vì họ cổ. Chính phủ Libya hoặc những người đã có một trong những cao nhất, nếu không phải là cao nhất, tỷ lệ sống sót của trẻ em trên thế giới.

James: Một trăm phần trăm cấy, chăm sóc trước khi sinh và sau sinh tốt nhất trên thế giới. Và tất cả những hồ sơ, nơi trong tòa nhà cổ và đẹp này. Nó đã được xây dựng lại. Và các đại diện Liên Hiệp Quốc đã có trong tầng hầm của tòa nhà mà đi qua tất cả những hồ sơ trong nhiều giờ. Ông rời và 30 phút sau, một quả bom bunker buster trúng tòa nhà đó và phá hủy nó hoàn toàn và tất cả các hồ sơ đi.

Vì vậy, khả năng của Libya để chứng minh những gì một nơi nhân đạo tốt đó là, đã bị phá hủy.

JoAnne: Đó là nơi mà họ đã có người lớn mà bị thương hoặc bị thương và cần phục hồi chức năng và người dân còn về tinh thần thách thức. Họ đã có tất cả các loại công cụ đi vào trong toà nhà đó, nhưng họ chỉ cần thổi nó lên. Bạn không thể tưởng tượng được những gì họ đã làm. Họ đã đánh bom của họ vào ban đêm để căng thẳng ra tất cả mọi người.

James: Họ bắt đầu khoảng 2:00 và đi đến 6:30 vào buổi sáng mỗi đêm.

JoAnne: Yeah, và họ mang lại trong một máy bay trực thăng từ thời gian để thời gian và bạn chỉ muốn nghe cannons da-da-da-da-da-da đi qua các đường phố, chỉ tàn sát người dân khi họ cảm thấy thích nó.

James: Điều duy nhất mà đã từng được ủy quyền là một vùng cấm bay để bảo vệ những người vô tội. Và đó không-fly zone, theo các phi công Mỹ mà đặt nó lên, sau ngày hai-và-một-nửa họ nói rằng các khu vực cấm bay đã được hoàn thành và Libya không thể có được một con muỗi trong không khí. Tuy nhiên, ba tuần sau khi vùng cấm bay được thành lập Chris Stevens ai là người buôn lậu súng với phiến quân, giao 20.000 người đàn ông và vai pad gắn kết, vai-to-air tên lửa để Al-Qaeda và Hồi giáo Brotherhood ở Libya. Hai mươi ngàn người trong số họ! Đây là sau khi khu vực cấm bay đã được thành lập. Và cũng không có lý do cho điều đó cả.

Vâng, một thời gian sau đó là Chris Stevens gì cắn và khiến cho họ có anh bị ám sát vì phần còn lại của các nước xung quanh Libya phàn nàn ...

JoAnne: Chad, Niger.

James:.. ... Để NATO và nói: "Libya như một cái sàng và có vũ khí ra khỏi Libya qua đất nước của chúng tôi Chúng tôi không thể ngăn chặn nó Y'all phải làm một cái gì đó về nó Họ đang đến với tất cả. các loại vũ khí và tên lửa và tất cả mọi thứ. "

JoAnne: Tất cả các loại vũ khí mà quân đội Libya đã có, đã bị đánh cắp quá.

James: Vì vậy, nó được ra khỏi đó. Chủ tịch Chad và Niger và tất cả những người này cho biết: "Bạn đã có để ngăn chặn điều này!" Vì vậy, đã có áp lực đưa vào Hoa Kỳ để có được các tên lửa chết tiệt lại vì phần còn lại của thế giới là nói "Chúng tôi không thể đủ khả năng để có lót thương mại của chúng tôi bắn xuống với tất cả những tên lửa mà Chúa đã ban cho những kẻ tâm thần!"

Joe: Bạn có nghĩ rằng họ đã thành lập một khu vực cấm bay nhưng họ đã mang theo trong các tên lửa chống máy bay, tấm lót người đàn ông và các công cụ, và Chris Steven là một phần của nó. Rõ ràng là không có mối đe dọa không khí ở Libya, nhưng bạn có nghĩ họ đã đưa nó vào để sau này họ có thể làm những gì họ đã làm, mà về cơ bản là gửi lại cho cái gọi là quân nổi dậy ở Syria?

James: Tất nhiên! Tất nhiên!

JoAnne: Tuyệt đối!

James: Tất nhiên vì Chris Stevens đã được cách chuyển tất cả các loại vũ khí cho Syria.

JoAnne: Ông được cách chuyển lính đánh thuê mà đã được đào tạo ở Libya sau quá.

James: Ông bị ám sát.

Joe: Bị ai?

James: Vâng những bằng chứng mà chúng tôi đưa về phía trước đã Morsi là điều phối viên. Đó là Ansar al-Sharia.

JoAnne: Và Muslim Brotherhood.

James: Muslim Brotherhood, nhưng tôi khá chắc chắn rằng tất cả mọi người ở Washington, DC đã biết về nó, vì đây là điều mà chúng ta biết. Sáu tuần trước khi điều đó xảy ra, chúng tôi đã nói bởi các bộ lạc Libya rằng một trong những tướng lĩnh đã được nhúng với Hồi giáo Brotherhood và Al-Qaeda, cho biết: "Họ đang có kế hoạch tấn công trên đất Mỹ ở Libya, Yemen, vv Nó sẽ xảy ra vào ngày 9/11. " Và chúng tôi nói "Anh có ý gì, đất Mỹ?" Và ông nói: "Bạn có biết! Đất Mỹ đây ở Libya và Yemen. Đất Mỹ của bạn." Vâng, đó có phải là các đại sứ quán. Và đã có một cuộc tấn công nhỏ vào Đại sứ quán Tripoli, nhưng chúng tôi đã cố gắng để nói điều này với tất cả mọi người chúng ta có thể ở Washington, DC.

Tôi đã nói với bạn, ngón tay quay số JoAnne là một chữ số ngắn hơn so với sử dụng để được gọi từ mỗi văn phòng duy nhất, mỗi cơ quan chính phủ, mọi chính trị gia ở Washington, DC, Texas, Oklahoma, tất cả mọi người, cố gắng lắng nghe chúng ta, nói chính phủ của chúng tôi như thế nào sai chân chúng tôi trong việc hỗ trợ Al-Qaeda và Hồi giáo Brotherhood. Chúng tôi quá ngu dốt hay ngu ngốc hoặc ngây thơ hoặc bất cứ điều gì, chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi đã cố gắng để chống lại một kẻ thù lẫn nhau.

Joe: Bạn nghĩ rằng nó là một sai lầm mà họ đã làm.

James: Oh yeah! Và chúng tôi đã tìm khi chính phủ tìm ra cách sai chân họ rằng họ sẽ thay đổi nó. (Cười)

Joe: Các bạn phải có đôi mắt của bạn mở ra từ đó.

JoAnne: Oh yeah, hãy để tôi nói cho đúng!

James: Vì vậy, khi họ nói với chúng tôi về Benghazi, chúng tôi không thể có được bất cứ ai để lắng nghe chúng ta.

JoAnne: Khi Benghazi đã xảy ra, chúng tôi là người phát ngôn chính thức cho các bộ lạc của Libya vì họ không có bất kỳ miệng trên thế giới, thực sự. Và họ tin tưởng chúng tôi bởi vì chúng tôi ngồi với họ trong khi máu chảy trong các đường phố ở đất nước của họ. Họ gọi chúng tôi. Đêm đó nó đã xảy ra tại các đại sứ quán, một trong những đại diện của bộ lạc của chúng tôi gọi và nói "Đó là đầu cầu cấp thiết. Những người đàn ông đã giết chết đại sứ của bạn đang ở bệnh viện này ở Benghazi ngay bây giờ. Họ đang ở bệnh viện này. Nói với mọi người thông minh của bạn để có được những chiếc máy bay trên đó. Nói với họ để có được ai đó ở đó. Đây là nơi mà tất cả họ đều chạy đến. Đây là nơi mà họ đang có. Okay? Tôi không có ai để nói. " Ngay cả các cơ quan tình báo tôi đã nói chuyện với tôi không trả lời điện thoại của họ sau 5:00. Họ đang chín tới năm.

Vì vậy, các cuộc gọi tiếp theo là khoảng hai giờ sau đó.

James: Yeah, khoảng hai giờ sau đó.

JoAnne: Hai giờ sau, ông nói: "Được rồi, những kẻ có bây giờ cạo râu tất cả của họ, mặc quần áo tây và họ đang ở trong chiếc xe lạ mắt nhóm vào Ai Cập."

James:... "Ba chiếc SUV màu đen, một người là Audi và hai trong số đó là Chevrolet và họ đang ở trên con đường này đi giữa Benghazi, họ đang hướng đến Cairo đó của con đường thực sự dễ dàng để làm theo Bạn có thể đập nó ra Đây là những những kẻ đã giết chết đại sứ của mình. " Tất nhiên, không ai ở đây để nói hay rằng sẽ lắng nghe. Vì vậy, sau đó chúng tôi phát hiện ra rằng các chàng mà phục vụ bữa ăn tối để Chris Stevens và các đại sứ từ Thổ Nhĩ Kỳ đêm đó trong ngôi biệt thự đó - và bất ngờ, cho cả thế giới biết, đó là không bao giờ bất cứ điều gì nhưng một ngôi nhà an toàn.

JoAnne: CIA.

James: Nó chưa bao giờ là lãnh. Nó không bao giờ là một đại sứ quán. Nó chưa bao giờ có ý định được điều đó.

JoAnne: Không bao giờ có một lá cờ Mỹ trên đó.

James: Không bao giờ có một lá cờ Mỹ. Không phải là một chiếc xe mà đã có bao giờ có một đại sứ hoặc tấm chính trị. Họ đều có tấm giấy phép Libya.

JoAnne: Libya chỉ có một đại sứ quán Mỹ ủy quyền. Nó ở Tripoli.

James: Vì vậy, ai nói rằng đó là một đại sứ quán, đó là không đúng sự thật. Nhưng đêm chiến đấu bắt đầu, người đàn ông mà phục vụ bữa ăn tối để Stevens và các đại diện từ Thổ Nhĩ Kỳ, rằng "tôi tớ", nếu bạn muốn, là một trong những điệp viên cho các bộ lạc Libya. Và ông hiểu tiếng Anh rất tốt. Và các cuộc thảo luận họ đang có trong bữa ăn đã được Chris Stevens đang cầu xin với đại diện Thổ Nhĩ Kỳ này để nói chuyện với Erdogan, là người lãnh đạo của Thổ Nhĩ Kỳ, sử dụng ảnh hưởng của mình để có được những 20.000 tên lửa trở lại. Và ông nói: "Chúng tôi sẽ trả tiền hậu hĩnh, bất cứ điều gì để có được những người trở lại. Chúng tôi đã có được 'em trở lại. Họ đang gây cho chúng tôi các vấn đề chính trị."

Và đại diện Thổ Nhĩ Kỳ, cho tất cả các mục đích thực tế, nói với anh ta để pound cát. Họ kết thúc bữa ăn. The Turk lại rằng dinh thự, được đặt trong một chiếc xe nhanh, lái đến sân bay quân sự ở Benghazi và chở bằng máy bay quân sự trở lại Thổ Nhĩ Kỳ. Khi máy bay ngồi xuống trên mặt đất ở Thổ Nhĩ Kỳ, đó là khi ba phối viên của các cuộc tấn công vào biệt thự mà gọi là trong cuộc tấn công. Và chúng tôi biết tên, địa chỉ và số điện thoại của những người ba chàng trai vì gia đình của họ đã cho chúng. Họ xấu hổ của họ. Và vào tháng Giêng, sau khi cuộc tấn công xảy ra, Ngoại trưởng Mỹ của bộ phận nhà nước được cung cấp một phần thưởng 10 triệu USD cho thông tin dẫn đến việc bắt giữ các điều phối viên của rằng cuộc tấn công vào ngôi nhà ở Benghazi. Chúng tôi cung cấp để cung cấp cho nó để họ ra đi.

Họ đã không lấy nó. Trey Gowdy người được cho là chạy lớn, điều tra chính thức này đã không muốn nó khi chúng tôi cố gắng đưa nó cho anh. Issa người là một điều tra viên lớn ở phía bên kia, Louie Gohmert người là một Texas lửa và diêm chàng; tất cả các chính trị gia mà yêu cầu để được điều tra Benghazi không muốn thông tin đó. Thêm vào đó, tất cả những người được phỏng vấn ở Libya, những người duy nhất từng được phỏng vấn bởi bất cứ ai ở Hoa Kỳ là nhân viên của chính phủ Mỹ. Không một nhân viên chính phủ Mỹ không bao giờ được phỏng vấn. Vì vậy, sự thật về Benghazi đã được chôn cất. Các chính trị gia ở đây không muốn biết về nó.

JoAnne: Vâng, chúng tôi có một nhà lãnh đạo bộ tộc người có con trai sống trên từ hợp chất đó và anh ấy là một nhân chứng cho những gì đã xảy ra.

James: Ngay bên kia đường.

JoAnne: Ông đã phỏng vấn trên một vài chương trình phát thanh và ông nói rằng khi họ đi trong đó, những kẻ trong các đường phố đã không Libya. Ông nói rằng họ đã có một giọng khác, có lẽ người Ai Cập, ông không biết. Họ mặc quần áo lạ. Và ông đã có. Ông nói: "Có phải bạn ở đây để giết chúng ta?" Và ông cho biết người đàn ông nói với ông: "Không, chúng tôi không ở đây để giết người Libya ngày hôm nay. Chúng tôi đang ở đây để giết người Mỹ."

James: Trước đó, ông là trong tương đương với một cửa hàng tiện lợi một khối đi từ nhà mình, khi tiếng súng đầu tiên đã được bắn. Ông nhảy vào xe của ông và ông lái xe trở về nhà mình và trong khi anh đang lái xe trở lại, hai chiếc xe đã thoát chất nơi dinh thự là, ở tốc độ cao.

JoAnne: Và ông cho biết Chris Stevens đã không ở một trong hai. Ông nói sau khi họ thổi lên các nơi, họ mời ông đi vào và ông nói "Đó là những người mà bạn không nói 'không, tôi sẽ không đi với bạn. Bạn chỉ cần làm bất cứ điều gì họ nói với bạn bởi vì họ sẽ giết bạn trong một phút. " Ông cho biết những kẻ cướp đã ở đó và nó đã được tối bên trong. Ông nói rằng có một cơ thể trên sàn nhà đâu đó. Không ai có thể nhìn thấy khuôn mặt hoặc bất cứ điều gì. Trời tối và họ đã lợi dụng cơ thể, đá nó và đi tiểu vào nó và các công cụ và ông nói khi cuối cùng họ kéo nó ra, anh có thể nhìn thấy đó là Chris Stevens. Ông nói: "Nhưng tôi phải nói với bạn. Nó rất rõ ràng với anh ta và những người khác mà Chris Stevens đã chết có lẽ lâu trước khi tấn công thật sự bắt đầu. Vì vậy, đó sẽ là ý kiến ​​của tôi." Đó là những gì anh nói với tôi. Nhưng bạn phải hiểu rằng người đàn ông đã chết nói không có chuyện cổ tích.

James: Rõ ràng họ có cửa sổ đã được trang bị như máng để mọi người nhảy vào máng và họ đã có những chiếc xe phải có để làm cho một lối thoát trong các sự kiện của một cuộc tấn công. Thực tế là Chris Stevens không phải là lần đầu tiên một xuống máng là một câu hỏi cần được đặt ra. Thực tế là những hai chiếc xe còn lại ở tốc độ cao mà không có anh ta trong đó, một câu hỏi khác được đặt ra.

Joe: Câu hỏi đặt ra ở đây cho tôi sau đó là, là có bất cứ đề nghị của Mỹ tham gia vào cái chết của Chris Stevens?

James: Vâng, tôi đoán như vậy! Làm thế nào bạn có thể đến bất kỳ kết luận nào khác không? Những người mà có thể ra lệnh cho một đơn đặt hàng để đứng xuống và thậm chí là họ đang nói dối về.

Joe: Vâng tại sao chính phủ Mỹ muốn thoát khỏi Chris Stevens?

James: người đàn ông chết không nói chuyện. Những 20.000 tên lửa đã đi trở lại và cắn Mỹ trong ass.

JoAnne: Chris Stevens là CIA trước khi ông trở thành một đại sứ.

Joe: Đúng vậy.

JoAnne: Ông là một trong de-vũ trang Libya từ bất kỳ loại vũ khí hạt nhân mà họ có. Ông cũng là người buôn lậu súng cho phiến quân vào Libya. Sau đó, ông trở thành người buôn lậu súng và Á hậu lính đánh thuê vào Syria. Ông đã làm việc với Morsi. Ông đã làm việc với Ai Cập và Huynh đệ Hồi giáo và Morsi là một người bạn 30 năm của Hillary Clinton và chồng.

Joe: Đúng vậy. Vì vậy, những gợi ý sau đó là Chris Stevens không thể tin được.

JoAnne: Số Chris Stevens biết quá nhiều. Đặt một người nào đó trong một tình huống và họ có thể nói chuyện.

James: Nhưng thực sự, một người bạn của tôi là một luật sư phạm vốn và tôi nói "Golly, với tính cách của bạn, làm thế nào trên thế giới có thể giúp bạn làm điều đó?" Và cô ấy nói: "Đó là loại đơn giản nhất của pháp luật để thực hành vì các nhân chứng quan trọng là luôn luôn thiếu." Vì vậy, trong trường hợp này, họ có thể nói bất cứ điều gì họ muốn về những gì Chris Stevens đã làm hoặc đã không làm và những gì ông sẽ làm gì? Ông không thể tự bảo vệ mình.

Bạn có thể tưởng tượng Brotherhood Hồi giáo, Al-Qaeda và ISIS chụp xuống 20.000 máy bay thương mại trên toàn thế giới?

Niall: Yeah.

JoAnne: Tôi muốn đến Tripoli trong chiến tranh. Tôi muốn đưa ra thêm một chút về điều đó nếu chúng ta có thể.

Joe: Vâng, chỉ là giới thiệu về điều đó, tôi chỉ muốn hỏi các câu hỏi về các con số 600.000 người chết. Có phải đó là một kết quả trực tiếp của các vụ đánh bom của NATO?

James: Oh yeah, hoàn toàn.

Joe: Bởi vì tôi đã không thể tìm thấy bất kỳ con số bất cứ nơi nào trong các phương tiện truyền thông chính thống.

James: Có bạn đi. Bạn đã cho các từ khóa, các phương tiện truyền thông chính thống, vì họ đang nằm như tất cả mọi thứ. NATO đã đi vào và đã làm một cuộc điều tra và cho biết có 60.000 chết hoặc một cái gì đó. Không, họ có 100.000 tháng đầu tiên! Sáu trăm ngàn là số người Libya đã chết và mất tích. Có 128 ngôi mộ tập thể ở Libya, chủ yếu là đầy đủ của người da đen. Có diệt chủng bắt đầu trên tất cả các Lybia đen tuần đầu tiên của cuộc nổi dậy này và Al-Qaeda và Hồi giáo Brotherhood đã thề rằng họ đã đi để làm sạch nước của tất cả người da đen. Điều này đến từ các bộ lạc. Thật khó thực sự cho các bộ lạc để bỏ số đó vì gia đình mà vẫn còn được giữ ra "Vâng, chúng tôi đã không nghe từ con trai của chúng tôi trong bốn năm nhưng có lẽ anh ấy còn sống."

JoAnne: Cũng có thể có ít nhất 40.000 giam trái phép và bị tra tấn, có thể là 20.000 ít nhất đã bị tra tấn đến chết ở Misrata. Tội phạm của họ là họ không ủng hộ cuộc cách mạng. Rất nhiều các nhà lãnh đạo tốt là có, như Abu Zeyd Dorda, không có lý do. Ông không bao giờ phá vỡ bất kỳ luật. Họ đã ném anh ta ra khỏi cửa sổ tầng thứ ba, một người đàn ông 60 tuổi, đã phá vỡ cả hai chân của mình và không bao giờ cho ông chăm sóc y tế. Các tội ác chiến tranh mà đã đi vào đó! Họ cấm vận Tripoli từ thực phẩm, thuốc men, xăng dầu và nước. Bạn không thể làm vậy. Đó là chống lại tất cả các công ước Geneva.

James: Trong nhà tù chính ở Misrata có rất nhiều xác chết thối rữa mà họ đã phải từ bỏ nơi đó. Đó là khi bác sĩ không biên giới bỏ rơi họ và UNICEF. Họ nói "Chúng tôi không thể đi vào đó. Họ đang tiếp tục tra tấn người đến chết." Có rất nhiều người chết và thi thể thối rữa, nó đã như một mối nguy hiểm sức khỏe họ bị bỏ rơi mà. Họ nghĩ rằng có bao nhiêu là 28.000 chết trong nhà tù.

Nhưng chúng ta biết họ đã làm điều đó bởi vì khi chúng ta bị bắt bởi Al-Qaeda, chúng tôi được đưa đến trung tâm tra tấn của họ mà thực sự là Radisson Hotel. Sau khi Tripoli bị xâm lược, một đêm chúng tôi đang ngồi trong khách sạn với Sheikh Ali Aqwal là người đứng đầu của tất cả các bộ lạc. Ông đã yêu cầu chúng tôi đến văn phòng của anh ta và uống trà. Khi chúng tôi đang ngồi ở đó một lãnh đạo bộ lạc mang lại hơn một phong bì lớn dày hai hoặc ba inch và ông khai thác nó và anh nói: "Đây là Hiến pháp mới của chúng tôi". Nó đã được thống nhất và bằng văn bản của tất cả các bộ lạc. Một trăm phần trăm của các bộ lạc đã đồng ý rằng tháng năm, lần đầu tiên trong 100 năm, nơi họ đã có thỏa thuận 100 phần trăm trên bất cứ điều gì.

JoAnne: Đây là phải phù hợp với bất cứ điều gì LHQ cần thiết.

James: Và đây là khoảng 25 tháng 8 tôi nghĩ.

JoAnne: Không, khoảng ngày 20.

James: The 20th, okay. Và ngay sau khi Hiến pháp đã được hoàn tất, sau đó người ta phải mất tất cả các gió ra khỏi cánh buồm của Mỹ, Liên Hiệp Quốc, NATO, vv bởi vì một Hiến pháp sẽ được đưa về phía trước cho tất cả người Libya bỏ phiếu hoặc yay nay. Vì vậy, các cuộc xâm lược của Tripoli bắt đầu khoảng ba ngày sau đó.

JoAnne: Họ chỉ bắt đầu ném bom, ngày và đêm. Và sau đó họ bắt đầu đưa các máy bay trực thăng đen của họ. Tôi không nhìn thấy những người. Tôi không biết nếu họ Apache hoặc những gì họ được, nhưng các khẩu pháo của họ ầm ĩ và những giờ đầu tiên họ đã giết chết 1.300 người trên đường phố và bị thương 5.000.

James: Bây giờ chúng tôi đã chứng kiến ​​điều đó. Chúng tôi đã trên tầng 21 của khách sạn Corinthia nhìn ra Địa Trung Hải và chúng tôi nghe tiếng ồn này và chúng ta có thể nhìn thấy hai trong số các máy bay trực thăng đến trong thấp thực sự ra khỏi nước với mini-pháo của họ rú ầm ĩ. Chúng tôi có thể nghe thấy một phần ba và họ đã bắn vào tất cả mọi thứ trên đường phố và như JoAnne cho biết, họ đã giết chết 1.300 người bị thương và 5.000 trong giờ đầu tiên của cuộc tấn công vào Tripoli. Và họ đã tấn công chủ yếu là khu vực xung quanh cảng.

JoAnne: Họ chỉ tấn công người dân. Không có bất kỳ quân đội có chiến đấu.

James: Không, không có quân đội. Sau đó, họ bắt đầu đưa vào shiploads của những lính đánh thuê trong những dòng xe bán tải nhỏ với súng chống máy bay trên lưng. Họ là những pickups bốn cửa nếu bạn muốn. Tất cả trong số họ đã có một số loại vũ khí trang bị lớn trên lưng và họ là một dòng suối không ngừng bước ra khỏi cổng, ngay trên con đường phía trước khách sạn của chúng tôi không ngừng trong hơn một ngày. Khách sạn chúng tôi là người duy nhất mà đã có thực phẩm và điện vẫn hoạt động. Khi chúng tôi biết chúng tôi có để có được ra khỏi đó và họ biết chúng tôi đã có, không có nỗ lực của chính phủ Mỹ, để giúp chúng ta trong bất kỳ cách nào.

JoAnne: Chúng tôi cố gắng kêu gọi các Bộ Ngoại giao ngày này qua ngày khác và không có trả lời, không có gì.

James: Khi chúng tôi yêu cầu sự giúp đỡ, chúng tôi chưa bao giờ có câu trả lời. Vì vậy, cuối cùng một ngày đã có chiến đấu bên trong khách sạn. Có tiếng súng ở sảnh. Chúng tôi đã đi lên phòng và khóa cửa lại. Quầy lễ tân gọi và họ nói rằng "Có một sát thủ trên sàn nhà của bạn."

JoAnne: "Không mở cửa của bạn."

James: "Không mở cửa của bạn cho bất kỳ lý do chướng ngại vật đó.." Vì vậy, sau đó chúng tôi biết chúng tôi có để có được ra khỏi nơi đó. Đại sứ Nga gọi, tôi đoán đó là chiều hôm đó và anh nói chuyện với JoAnne.

JoAnne: Anh biết chúng ta.

James: Ừ, anh biết chúng ta, và nói: "Tôi biết bạn sẽ không nhận được bất kỳ sự giúp đỡ từ chính phủ của bạn nhưng các thống đốc của Malta được gửi qua một con tàu cứu hộ Họ đã gửi nó qua.."

JoAnne: Để chọn được các vị chức sắc.

James: "Và tôi đã thêm tên bạn vào danh sách như vậy bạn đã có hai điểm trên con tàu đó." Vì vậy, chúng tôi đã xuống ở sảnh nói chuyện với người dân ở đó và một cái nhìn cao, anh chàng tóc vàng đầu tốt tiếp cận chúng tôi. Tên của ông là Tony Hey. Ông là huấn luyện viên của FIFA từ Đức vào Libya. Và ông nói: "Bạn có tất cả người Mỹ?" Và chúng tôi nói "Có". "Bạn sẽ có được ra khỏi đây?" Chúng tôi nói "Chúng ta sẽ cố gắng." Ông nói: "Tôi có thể đi với bạn?" và chúng tôi nói "Okay".

Tiếp theo là em gái của Tổng thống Mauritania đến gần chúng tôi. Chúng tôi đã gặp cô ấy. Chúng tôi không biết người cô ấy ngoại trừ việc cô là ở Libya đang cố gắng để giúp Libya. Cô nói: "Bạn có cách nào để có được ra khỏi đây?" Chúng tôi nói với cô ấy về con tàu cứu hộ. Cô nói: "Tôi có thể đi với bạn?" Vì vậy, chúng tôi đã thêm vào danh sách của mình. Sau đó, một hoàng tử Bahrain tiếp cận chúng tôi. Ông đã có với anh ta một-do-cũng ne'er từ Texas đang cố gắng để bán súng cho ai đó sẽ mua chúng và chúng tôi thêm hai chàng trai. Và sau đó một trong những công nhân từ khách sạn đang cố gắng thoát ra khỏi quá. Vì vậy, chúng tôi gọi chung là đại sứ trở lại và nói: "Bạn có thể thêm năm tên nữa vào danh sách?", Mà anh đã làm và xác nhận bằng fax đến khách sạn.

JoAnne: viện trợ của Thủ tướng, người phụ nữ, đã gửi cho tôi một email và xác nhận tất cả mọi người đó là trên danh sách và đã cho chúng tôi số điện thoại của cô vì vậy chúng tôi có thể gọi cho cô ấy để tìm ra nơi chiếc tàu.

James: Và sau đó chúng tôi nói chuyện khách sạn sang cho vay chúng tôi van của họ và cô gái đang chạy khách sạn đưa hai người Libya, một là lái xe, và một là shotgun, đẩy chúng tôi và họ được hướng dẫn để nói với ai ở Al-Qaeda và Hồi giáo Brotherhood trạm kiểm soát khoảng 100 mét lên và xuống các tuyến đường ...

JoAnne: Đó là một khu vực chiến tranh hoàn chỉnh.

James: ... để nói những Al-Qaeda mà chúng tôi đã phóng, người dân báo. Cô nói: "Bằng cách đó bạn sẽ không nhận được bất kỳ rắc rối vì các phóng viên đã nói dối cho họ mãi mãi để họ có thể sẽ cho bạn qua.

Niall: Nếu bạn là phóng viên họ biết bạn muốn được ở bên họ.

James: Chính xác. Vì vậy, chúng tôi đến đầu tiên, họ kể câu chuyện này, những kẻ hạ AK47 của họ gần và chúng ta hãy đi đến kế tiếp. Và họ đã từng trăm mét. Và chúng tôi đang cố gắng để giữ hướng từ nguồn viện trợ này cho Thủ tướng Malta về nơi con tàu được và chúng tôi đi 42 dặm về phía đông trên đường cao tốc ven biển. Hãy tưởng tượng mỗi chút Al-Qaeda. Chúng tôi đã nhận tất cả các con đường xuống đó để kết thúc và cô ấy nói "Không, không, không, nó trở lại ở khu vực cảng Tripoli." Vì vậy, chúng tôi quay lại và đi tất cả các cách trở lại. Khi chúng tôi trở về có gì trong cổng. Chúng tôi trở ra và chúng tôi bắt đầu lại một lần nữa và cô ấy nói "Oh, đó là tại một ngôi làng đánh cá nhỏ về vậy và như vậy và như vậy và như vậy và người lái xe nói" Yeah, đó là trở lại nơi mà chúng tôi đã, 42 dặm ra khỏi đó. "

Vì vậy, chúng tôi đi tất cả các cách trở lại và khi chúng tôi nhận được ở đó, chúng tôi không thể tìm thấy bất kỳ con tàu cứu hộ. Vì vậy, chúng tôi dừng lại để hỏi một trong những kẻ mà trông giống như một quan chức tại một trong những điểm dừng và ông nói "Oh yeah, tôi đến từ ngôi làng này. Chúng ta sẽ đi vào và chúng tôi sẽ giúp bạn tìm thấy nó. " Vì vậy, họ đưa chúng tôi vào làng nhỏ này và các đường phố tiếp tục nhận được nhỏ hơn và nhỏ hơn. Sau đó, chúng tôi rẽ xuống một con hẻm và nó rất hẹp mà bạn không thể mở các cửa ra vào và khi nó cuối cùng đã mở ra nó tại một nhà thờ Hồi giáo. Và tôi đã nói với bạn, tất cả các hành động tàn bạo đã được cam kết trong nhà thờ Hồi giáo.

JoAnne: Các hiếp dâm của phụ nữ.

James: Khi họ bị bắt bất cứ ai họ muốn đưa họ đến một nhà thờ Hồi giáo. Họ đã sôi nam giới trong dầu và nước. Họ bị cưỡng hiếp phụ nữ. Họ đã sử dụng các nhà thờ Hồi giáo là trung tâm của họ đối với sự lạm dụng. Vì vậy, khi chúng tôi đã đến nhà thờ Hồi giáo này, chúng tôi biết rằng chúng tôi đã hoàn thành. Cảm ơn thần đó là những con người thân thiện! Họ cung cấp cho chúng tôi nước. Họ đã cố gắng để giúp đỡ chúng ta. Chúng tôi đã được trong van này vào thời điểm đó 12 giờ.

Vì vậy, họ nói: "Không, chúng tôi sẽ đưa bạn trở lại. Chúng tôi biết ngay nó ở đâu." Vì vậy, họ đưa chúng tôi trở lại một con đường ngoằn ngoèo-turny ra khỏi thị trấn nhỏ bé này đến trại cá này, nếu bạn muốn. Và chúng tôi đang ở trên một điện thoại vệ tinh, nói chuyện với Malta, cô ấy nói với chúng tôi, nơi chúng ta nên. Đó là nơi mà chúng ta đang có. Những gì cô ấy đã không nói với chúng tôi là Al-Qaeda đã bắn vào tàu và nó đã được thả neo ba dặm bên ngoài và không được phép để đi vào và những gì họ đã gửi trong là hai tàu lai đó đang ngồi ở đó với động cơ của họ chạy, với tất cả các đèn và tất cả mọi thứ ra khỏi họ và họ đã không nói chuyện với bất cứ ai. Chúng tôi là trong vòng một trăm thước của họ và chúng tôi đã không nhìn thấy họ và họ không chuyển động với chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi cuối cùng đã từ bỏ và đi tất cả các cách trở lại trong. Chúng tôi đã đi vào cảng Tripoli một lần nữa và lần này họ giữ chúng tôi ở cổng cho khoảng một giờ và sau đó 50 hay nhiều hơn những chiếc xe nhỏ đến từ mọi hướng, ba hoặc bốn trong số những Bastards râu - tha thứ tiếng Pháp của tôi - và AK47s của họ. Họ kéo lên xung quanh chúng ta, đặt súng của họ ngay trong khuôn mặt của chúng tôi và sự lớn, cao lớn, anh chàng khó tìm biết "trò chơi của bạn là lên. Chúng tôi biết bạn là ai." Ông đã có một danh sách với tên của chúng tôi vào nó.

Họ đã cho chúng tôi sau đó đến trung tâm tra tấn của họ mà là Mahari Radisson Blue Hotel. Nó không có điện hoặc đèn. Họ đã giữ chúng ta trong sảnh và họ đã mang theo trong người lính bị thương. Rõ ràng các điện khẩn cấp đã được làm việc cho các thang máy vì họ muốn kéo trong những người lính bị thương trong fatigues lính, đặt chúng vào thang máy và họ muốn kết thúc ở tầng lửng một vài phút sau đó và sau đó chúng ta sẽ bắt đầu nghe thấy những âm thanh nơi họ đã bị tra tấn đến chết theo nghĩa đen; Nghe có vẻ như không có ai bao giờ nên muốn nghe trong toàn bộ cuộc sống của họ. Điều đó đã xảy ra ngay trên đầu của chúng tôi. Chúng tôi không thể nhìn thấy chúng, nhưng chúng ta có thể nghe được.

JoAnne: Họ lấy hộ chiếu của chúng tôi. Họ mất tất cả mọi thứ.

James: Điều này diễn ra trong một thời gian dài và chúng tôi biết rằng chúng tôi đã gặp rắc rối. Họ vẫn tiếp tục mang lại nhiều Al-Qaeda và Hồi giáo Brotherhood chức để xem các chiến lợi phẩm. Chúng tôi là những chiến lợi phẩm, bạn biết.

JoAnne: Họ diễu hành chúng ở phía trước của chúng tôi.

James: Và một số trong số họ là quân sự, một số trong số họ đã không. Mỗi một trong số họ, đến người cuối cùng, đã có rượu trong hơi thở của họ. Một anh chàng người nói thật tốt tiếng Anh đã đến và bắt đầu chỉ tay vào từng người chúng ta. "Tôi biết bạn. Bạn là trên Shatir Show. Bạn đã làm việc với các con trai của Gaddafi. Bạn là này," Đi xung quanh cáo buộc mỗi người chúng ta. Tất nhiên tôi đã yêu cầu họ cung cấp cho chúng tôi hộ chiếu của chúng tôi trở lại và chúng ta hãy ra khỏi đó vì chúng tôi là người Mỹ và sau khi tất cả vì người Mỹ đã giúp đỡ họ, họ không có lý do gì để mắng chúng tôi.

Cuối cùng sau khi tất cả một ngày, sáng hôm sau này lớn, cao, chất béo, hói đầu, râu tầm thường mặc một chiếc váy bước vào, nhìn xuống mũi của mình vào chúng tôi và nói điều gì đó trong tiếng Ả Rập và sau đó bỏ đi về phía quán cà phê. Tất nhiên JoAnne và tôi không biết ông ta nói gì, nhưng những người khác mà nói tiếng Ả Rập tất bật ánh sáng thực sự và có rất, rất lo lắng.

JoAnne: Họ trông giống như người giả. Họ đã được đông lạnh.

James: Yeah. Một lát sau cuối cùng họ đã nhận hộ chiếu của chúng tôi lại cho chúng tôi. Họ đã bị xóa sổ các ổ cứng trên máy tính của chúng tôi. Bây giờ chúng ta biết rằng các tàu cứu hộ và hai tàu lai đang ngồi ở đó chờ đợi chúng tôi và tôi đã bị ràng buộc và xác định nếu có thể, để có được ngôi làng đánh cá, có được trên những tàu lai và nhận được các tàu cứu rỗi. Vì vậy, khi họ đã cho chúng tôi tất cả các hộ chiếu và tất cả mọi thứ trở lại, sau đó một người đàn ông đến từ khách sạn của chúng tôi và nói với người lái xe rằng anh đã thay thế anh là người lái xe. Và chúng tôi biết anh chàng này. Tiếng Anh của anh hoàn hảo. Ông không bao giờ rất thân thiện nhưng tiếng Anh của ông là luôn luôn thực sự tốt. Nếu chúng tôi đã có một vấn đề với internet của chúng tôi hoặc một cái gì đó ông đã thực sắc nét để sửa chữa nó.

Vâng, tôi đang yêu cầu tất cả các công cụ này và ông dừng lại và nói "Không, van này sẽ không có. Các van sẽ trở lại Corinthia". Và tôi nâng cao địa ngục và ông đã kéo JoAnne sang một bên và nói: "Tôi biết y'all."

JoAnne: Anh kéo tôi sang một bên vì Jimmy đã kiên quyết rằng chúng ta sẽ đi đến con tàu. Hắn giận dữ. Chúng tôi đã được tổ chức ở đó dùng súng và bị đe dọa và bị thẩm vấn và tất cả các loại công cụ.

James: Tôi là một người Texas bạn biết!

JoAnne: Dù sao, anh kéo tôi sang một bên và nói: "Tôi cần phải nói với bạn điều gì đó." Tôi nói không sao. Tôi vẫn có thể nhớ những điều này như là ngày hôm qua. Ông nói: "Những gì chồng bạn không hiểu các Imam nói là khi bạn đưa anh ta đến con tàu cứu hộ, họ đã thiết lập một khu giết hai khối theo cách đó dưới cầu vượt. Bạn đang bị giết chết, băm nhỏ và đốt và nó sẽ được đổ lỗi cho Gaddafi. Lý do tôi nói với bạn điều này là tôi đã theo dõi bạn. Bạn đã ở đây ba tháng. Tất cả các bạn đang cố gắng làm là giúp người dân Libya và nó không đúng mà điều này xảy ra với bạn vì vậy tôi ở đây để cố gắng đưa bạn theo một hướng khác. Nhưng chúng ta cần phải nói chuyện với chồng của bạn. "

Vì vậy, tôi đã đi qua và tôi đã nói với Jimmy "Bạn cần phải lắng nghe những gì người đàn ông này đã nói". Tất nhiên khi ông nói với ông rằng ông đã nói "Tôi đoán chúng ta sẽ trở về khách sạn khác."

James: Bây giờ anh chàng này là Al-Qaeda. Ông là nhà máy của họ bên trong khách sạn. Đó là lý do tại sao ông đã không bao giờ thân thiện với chúng tôi, nhưng thần chạm vào trái tim của mình và anh ta đã làm điều đó. Tôi đang nói với bạn, nếu bạn nhìn lác mắt ở Al-Qaeda hay Hồi giáo Brotherhood, họ giết bạn. Nếu họ biết rằng ông đã nói với chúng tôi rằng, sau đó anh ấy đã kết thúc. Vì vậy, tôi nói: "Được rồi, chúng ta sẽ theo bạn" và ông nói "Bây giờ sau đó, bao nhiêu tiền làm y'all có bởi vì những kẻ được trả $ 2,500 một đầu để giết bạn và sau đó một ngàn mỗi chop bạn lên và đốt cháy bạn. " Vì vậy, đó là bảy người trong chúng ta, nó sẽ là $ 3,500 x 7. Không ai có bất kỳ tiền nhưng tôi và tôi đã có khoảng $ 16,900 để lại. Tôi đã cho anh tất cả số tiền đó và tôi nói "Go làm những gì bạn có thể."

Vì vậy, ông đã đi xuống đó và đàm phán cho họ để giữ miệng đóng, thực sự vì không ai có thể biết rằng chúng ta còn sống hay đã chết, trừ khi họ nói điều gì đó. Và được trả tiền, họ biết họ sẽ có được một shot tại chúng tôi vì đã không nhận được chúng ta ra khỏi Libya, mà chỉ có chúng ta ra khỏi múi kill đêm đó.

Vì vậy, ông đã trở lại, chúng tôi được tải lên các van và ông đã đi theo con đường trở lại, lẻn vào và ra khỏi con hẻm và đã cho chúng tôi trở lại Corinthia Hotel. Đó là nơi mà chúng tôi đã bắt đầu hai ngày trước đó. Đó là hơn hai ngày. Chúng tôi đã trở lại ở đó. Các phép lạ đầu tiên đã giải thoát chúng ta ra khỏi khu vực giết và sau đó Fatima quá biết cô đã nói chuyện với một trong những người đàn ông ...

JoAnne: Mohammed.

James: Mohammed là tên của ông và ông là Al-Qaeda nhưng cô nói: "Anh ấy thực sự không phải là một anh chàng xấu Nhưng anh ấy là một trong đó là phối hợp các cuộc di cư của những người tị nạn từ Tripoli đến Benghazi ....

JoAnne: tàu nhập cư của Liên Hợp Quốc.

James:. ... Tàu nhập cư Liên Hiệp Quốc "Và cô ấy nói" Anh ấy nói rằng anh ấy đã xem tất cả các bạn và rằng ông muốn giúp đỡ bạn và anh ấy muốn đến gặp các bạn "Vì vậy, ông đã đến khách sạn của chúng tôi và cậu ấy thực sự. một chàng trai tốt. Ông nói: "Tất cả các bạn có trong danh sách. Bạn đang ở trong rất nhiều rắc rối, nhưng tôi biết y'all là những người tốt. Tôi sẽ đưa bạn vào van của tôi vào thuyền. Tôi sẽ giúp bạn vượt qua tất cả các điểm dừng. Tôi sẽ giúp bạn có được lên thuyền. Sau đó, tôi sẽ có họ cung cấp cho bạn đến khách sạn ở Benghazi, vì nếu bạn đang đưa tới một trong các trại tị nạn ở biên giới với Ai Cập, nơi mà tất cả những người đang đi cuối cùng, tên của bạn sẽ được vào danh sách đó . Vì vậy, tôi sẽ đưa bạn vào van của tôi và thấy rằng bạn kết thúc trong một khách sạn ở Benghazi. Có một văn phòng Mỹ ở đó. Có một văn phòng Liên minh châu Âu có. "

Fatima và tôi đều nói tiếng Tây Ban Nha và đó là cách chúng tôi có thể giao tiếp. Tôi nói với Fatima "Đó là người đứng đầu của con rắn". Cô nói: "Không, tôi đã nói chuyện với những người bạn của tôi ở đó và họ nói rằng tất cả những kẻ giết người đang ở đây giết người ở Tripoli và Benghazi rằng về cơ bản trống rỗng." Vì vậy, tốt như lời ông, ông nhặt chúng lên trong van của mình. Ông đưa chúng tôi qua tất cả các trạm kiểm soát và đã cho chúng tôi lên tàu. Chúng tôi đã mất một người, gal mà làm việc cho khách sạn. Đó là chuyến đi đầu tiên đã quá nhiều cho cô ấy. Cô nói: "Tôi sẽ ở lại đây chứ không phải là cố gắng đi với tất cả các bạn một lần nữa."

Vì vậy, chúng tôi đã nhận trên con tàu đó và nó đã được hai ngày vé tàu tồi tệ nhất bạn có thể tưởng tượng. Đây là một tàu chở ô tô chuyển đổi. Nó có hai phòng tắm. Đã có hơn 300 người trên tàu. Có một số out-of-date nước ép trái cây, nước nóng và bánh mì bị mốc. Đó là tất cả những gì trên tàu.

JoAnne: Một triệu độ bên ngoài.

James: Trời nóng. Không có rèm cửa hoặc bất cứ điều gì vào bất kỳ cửa sổ. Đó là phần nóng nhất của mùa hè ở Địa Trung Hải và rất nhiều cách để giữ cho bạn tỉnh táo hoặc bất cứ điều gì. Bạn muốn uống nước ép trái cây này và sau đó ngay lập tức bạn đang làm táo bước nhanh xanh. Vì vậy, với 300 người và hai phòng tắm và những người bị bệnh và mọi thứ khác, nó là một mớ hỗn độn. Đó là hai ngày đầy đủ và chúng tôi cuối cùng đã đến Benghazi. Khi con tàu kéo trong họ mang xe ben và ném hành lý của mọi người trong các xe ben và đưa mọi người trong xe buýt và chúng tôi mất tất cả mọi người nhưng sáu người, đứng đầu là họ hướng tới Ai Cập trong vòng 18 hoặc 20 giờ đi xe khó khăn. Chúng tôi được đưa đến Tabesti Hotel.

JoAnne: Hai chàng trai của Liên Hợp Quốc cho thấy trong áo sơ mi màu xanh và họ nói rằng "Chúng ta phải chăm sóc của bạn." Vì vậy, họ đã làm.

James: Ngay khi JoAnne và tôi đã có chúng tôi đã đi đến văn phòng của Mỹ tại khách sạn đó. Các anh chàng đó đã có hầu như không nói được tiếng Anh. Chúng tôi nói với Ngài, chúng ta cần sự giúp đỡ, mà chúng tôi cần để có được ra khỏi đó và ông nói "Tôi không ở đây để giúp bạn. Tôi chỉ ở đây để giúp quân nổi dậy." Và chúng tôi nói "Có, nhưng chúng tôi là công dân Mỹ." Ông nói: "Tôi không thể giúp bạn. Tôi chỉ đối phó với phiến quân." Vì vậy, anh đẩy chúng ta ra. Chúng tôi đi xuống cầu thang vào văn phòng Liên minh châu Âu. Anh chàng đó đẹp hơn nhiều. Ông nói: "Chúa ơi tôi muốn tôi có thể giúp bạn nhưng bạn không có gì để làm với Liên minh châu Âu, do đó tạm biệt."

Khi chúng tôi trở lại tiền sảnh của khách sạn hướng dẫn khách tại các khách sạn đã nhìn sáu của chúng tôi và quyết định rằng chúng tôi đã không nổi dậy (cười) và rằng chúng tôi cần sự giúp đỡ nhiều hơn nữa. Ông kêu gọi các chàng trai xếp hạng với NTC những gì còn lại, đó là Hội đồng chuyển tiếp quốc gia mà là chính phủ không có thật được cài đặt bởi Mỹ và số ba anh chàng đã ở Benghazi. Khách sạn gọi ông và ông đã gửi anh bảo vệ của mình qua đó để gặp chúng tôi. Anh chàng đó không nói được tiếng Anh, nhưng anh đã thực sự ấn tượng với các hoàng tử Bahrain. Vì vậy, ông gọi là ông chủ của mình và nói: "Có, bạn cần phải đến gặp gỡ các chàng trai." Và khi các ông chủ đã hoàn toàn mặc quần áo, tiếng Anh hoàn hảo, rất nhổ và đánh bóng nếu bạn làm, ông bắt đầu nói chuyện với chúng tôi. Và trong những nền văn hóa bộ lạc nó thực sự quan trọng là bạn cố gắng để thiết lập một số loại liên kết với ai đó trong bộ lạc của mình hoặc bất cứ điều gì.

JoAnne: Nó giống như nếu bạn biết ai đó trong gia đình của ai đó, họ cảm thấy thoải mái hơn.

James: Và chúng tôi hỏi ông anh từ đâu đến. Ông nói với chúng tôi mà bộ lạc. Vâng nó chỉ như vậy đã xảy ra người bạn tốt nhất của chúng tôi ở Libya đã từ cùng bộ lạc. Vì vậy, tôi cho ông tên họ và tên trẻ em của họ và tất cả các công cụ này và ông nói "Có, tôi biết họ."

JoAnne: "Họ không sao."

James: ". Họ không sao Chúng không phải là điều quan trọng nhất để các bộ lạc" nhưng điều đó đã phá vỡ lớp băng. Và ông nói: "Làm thế nào lâu rồi kể từ y'all có gì ăn không?" Tôi đoán chúng tôi đã được tất cả liếm sàn nhà. Nó đã được năm ngày. Và đó là Ramadan và ông nói rằng họ sẽ có một bữa tiệc buffet lớn ở đây cho break-nhanh, tối hôm đó. Ông nói: "Tôi không thể được với bạn. Tôi cần phải có với gia đình của tôi, nhưng tôi sẽ mời bạn đến ăn tối tại buffet này và sau đó tôi rời khỏi người đàn ông bảo tôi với bạn và tôi đã ra lệnh cho ông thử để giúp bạn có được trên máy bay mà rời đi tối nay lấy quân sự bị thương tới Tunisia. Và ông sẽ ở lại với bạn và anh ấy sẽ làm cho những nỗ lực tốt nhất của mình để giúp bạn có được trên chiếc máy bay đó. "

Vì vậy, chúng tôi đã có break-nhanh chóng và sau đó anh bảo vệ đưa chúng tôi đến sân bay trong một vài giờ sau đó và anh đưa chúng tôi ở phía trước của đường, chiến đấu tất cả mọi người đã cố gắng để có được trên chiếc máy bay đó, chúng tôi đã lên máy bay của chúng tôi đi, có tất cả mọi thứ sạch và sau đó đưa chúng tôi đến phòng điều hành tại sân bay ở Benghazi. Đó là một nơi không khí lạnh thực sự tốt đẹp, không có những đám đông hay bất cứ điều gì. Ông nói rằng nó là tốt hơn chúng tôi đã ra khỏi tầm nhìn của tất cả mọi người đang cố gắng để có được trên máy bay trong trường hợp một số người đã không nhận được trên chiếc máy bay đó, họ có thể không thích thực tế rằng chúng tôi đã nhận được vào nó và có thể có rắc rối.

JoAnne: Đó là một chiếc máy bay chở ông cho biết binh sĩ bị thương, vì họ đã được phép bay bất cứ nơi nào họ muốn.

James: Không-fly zone không ảnh hưởng đến họ.

Joe: Khi bạn nói những người lính, bạn có nghĩa phiến quân do Mỹ hậu thuẫn.

James: Yes. Đó là một lời nói dối.

JoAnne: Đó là một lời nói dối. Không có binh sĩ bị thương.

James: Chúng tôi không thấy một ai. Nhưng trong phòng điều hành này, trong khi chúng tôi đã có thêm 10 hay 12 người bước vào. Hầu hết trong số họ là các quan chức của chính phủ mới. Tất cả trong số họ đã nói chuyện thùng rác. Họ là một trong hai nhân viên 20 năm của Ngân hàng Thế giới hay IMF. Không ai trong số họ đã có mặt tại Libya trong cuộc sống trưởng thành của họ. Vì vậy, một bó của họ đã có mặt tại Langley. Tất cả họ đều shills cho Zionists. Và họ đã nói chuyện thùng rác này về thế nào bây giờ Libya thực sự sẽ được phát triển và Libya đã thực sự sẽ có tự do và có được thực sự sẽ là nền dân chủ.

Tôi hỏi một anh chàng này ai sẽ chịu trách nhiệm về tất cả dầu và khí đốt. Tôi nói "Vâng chính xác những gì là kế hoạch của bạn để quay trở lại và đặt tất cả các giếng lại vào hoạt động đã được đóng cửa? Họ đã có 18 hay 19 phần trăm paraffin và khi bạn ngừng sản xuất chúng họ chỉ cần cắm lên." Ông nói: "Đừng lo lắng về điều đó. Chúng tôi sẽ chăm sóc đó." Vì vậy, không ai có bất kỳ chuyên môn trong bất cứ điều gì.

Nhưng dài và ngắn ...

JoAnne: Chiếc máy bay được cho là trong lúc 10:30 và lúc 2:30 chúng tôi đã nhận trên máy bay. Nhưng thật thú vị vì không có tháp làm việc ở đó. Không có gì. Bóng tối ở giữa đêm. Họ bước chúng tôi ra trên đường băng, trong bóng tối. Chúng tôi lên máy bay và máy bay chỉ mất đi ngay sau khi chúng tôi đã về.

James: Đó là raggedy-assed cũ 727 nhất mà bạn từng thấy. Nó đã được thực hiện khi Hitler là một tư nhân và tất cả các cánh cửa đã bị mất tích trên các thùng lưu trữ trên cao. Và khi bạn nhìn xuống giữa đôi chân của bạn xuống sàn nhà bạn có thể nhìn thấy ánh sáng ban ngày. Khi điều chết tiệt đã tắt nó rung và lăn và làm rung chuyển và lắc.

JoAnne: Các phi công nói "Chúng tôi sẽ vẫn ở mức thấp vì có một khả năng chúng ta sẽ có được bắn xuống nếu họ nhìn thấy chúng tôi." Vì vậy, chúng tôi đã kết thúc trong Tunisia lúc 4:30 vào buổi sáng. Từ đó chúng tôi đã không nhận được bất kỳ sự giúp đỡ từ Mỹ cả. Không có sự giúp đỡ từ Đại sứ quán Mỹ. Chúng được gọi là các đại sứ quán Mỹ và họ nói "Không, gọi là gia đình của bạn và xem họ sẽ cung cấp cho chúng tôi một số tiền và chúng tôi sẽ quản lý tiền cho bạn."

Joe: Vâng đó là chính xác những tình huống tương tự gần đây tại Yemen. Có một loạt các công dân Mỹ tại Yemen khi Ả Rập và Mỹ về cơ bản đã ném bom các nơi trở về thời kỳ đồ đá và công dân Mỹ đã khiếu nại với người Nga và người Nga đã có để có được những người Mỹ ra bởi vì các quan chức Mỹ đã có như " Sao Cũng Được ".

JoAnne: Chính xác. Và nếu bạn đã nhận tiền từ họ lấy hộ chiếu của bạn. Bạn đã không nhận được nó trở lại cho đến khi bạn trả cho họ trở lại.

Niall: Jeez!

James: Và họ sẽ đưa chúng tôi trong một khách sạn có giá $ 70 một chiếc taxi đi xe từ khách sạn mà đến sân bay. Chúng tôi là một $ 3 đi xe taxi, nơi chúng tôi đã và tôi nói "Điều này không có ý nghĩa gì". Vì vậy, con gái của JoAnne thực sự mua cho chúng tôi một cặp vé một chiều từ Tunisia đến Rome và sau đó chúng tôi sử dụng dặm của chúng tôi với British Airways. Một khi họ đã tìm ra cách xấu của hình dạng chúng tôi ở, họ đã thực sự tốt đẹp. Họ đã cho chúng tôi một chiếc máy bay đêm đó. Họ đã cho chúng tôi chứng từ thực phẩm cho bữa ăn tối, đặt chúng ta vào một khách sạn đẹp ở London, đã đẩy chúng ta vào một chuyến bay ra vào Houston. Khi chúng tôi đến Houston, họ để cho JoAnne đi qua.

JoAnne: Và hiểu rằng tôi đã có một ổ cứng bên ngoài mà tôi đã tiết về bản thân mình và đó là cách chúng tôi đã nhận tất cả các thông tin của chúng tôi ra vì Al-Qaeda sẽ không chạm vào một người phụ nữ và khi chúng ta bị bắt bởi Al-Qaeda ...

James: Vâng, trừ khi họ đang đi để hãm hiếp hay giết cô.

JoAnne: Trừ khi họ đang đi để hãm hiếp hay giết cô. Và họ đã không liên lạc với tôi. Họ xúc động tất cả mọi người khác, nhưng không phải là tôi. Và khi tôi đã vào Houston họ cho tôi đi ngay qua. Tôi ngồi đó với tất cả các thông tin mà họ đang tìm kiếm với Jimmy trong ba giờ. FBI thẩm vấn ông. Tôi đang ngồi trên hành lý chờ đợi anh.

James: Họ lấy túi của tôi ngoài, lấy lót ra khỏi nó. Họ có ba màn hình. Tôi đã nhìn thấy những túi với ba màn hình và các chàng tra hỏi tôi đã nhận được câu hỏi rõ ràng là từ ba nhóm khác nhau. Anh ấy hỏi tôi một câu hỏi. Tôi trả lời anh chàng và ông muốn loại và sau đó họ sẽ ném một câu hỏi khác. Điều này diễn ra trong ba giờ. "Ai trả tiền cho chuyến đi của bạn? Làm thế nào mà bạn nhận được ở đó? Bạn đang làm gì ở đó? Ai trả tiền cho chuyến đi của bạn? Sao bạn đạt được điều đó?" Điều này đã đi vào và trên và trên cho ba giờ.

Niall: Nhưng nó có vẻ như các bạn đã chuẩn bị tinh thần cho các loại hình thẩm vấn trở lại.

JoAnne: Chúng tôi nghĩ họ sẽ nói "Good Chúng tôi đang hạnh phúc bạn đã làm cho nó trở về an toàn!".

James: Chúng tôi phải vui mừng được sống. Nghe này, tại Rome Tôi đã ở cuối dây thần kinh của tôi 'và anh chàng từ British Airways trong phòng điều hành của họ mà tôi là một thành viên, không cho chúng tôi trong đó và đã đi để chúng tôi đã bị ném ra khỏi sân bay. Một lần nữa, chúng tôi đã không ăn trong một thời gian và tôi gục ngã và tôi nói "Làm ơn. Có một ít sữa của lòng tốt của con người chạy qua tĩnh mạch của bạn và để chúng tôi ít nhất lần lượt trên máy tính của chúng tôi ở đây và nhận được trên internet. Chúng ta hãy có một tách cà phê và một số nước cam hoặc một cái gì đó! Hãy giúp chúng tôi! " Và cuối cùng anh chàng bị gãy và đã tìm ra chúng tôi đã không kẻ xấu. Người Ý đã để cho chúng tôi thông qua an ninh. Tôi nói với họ những gì đã xảy ra với chúng tôi. Họ cho chúng tôi tất cả các cách thức thông qua.

JoAnne: Chúng tôi đi theo con đường trở lại thông qua an ninh.

James: Yeah, và cuối cùng anh chàng này nhận ra rằng chúng tôi thực sự đã gặp rắc rối và ông là một viên ngọc sau đó. Ông hoàn toàn cày qua tất cả các băng đỏ và đã đẩy chúng ta ra khỏi đây. Chúa phù hộ anh ta. Anh ấy thực sự đã giúp chúng tôi.

Joe: Vì vậy, guys, cách bạn cho rằng câu chuyện, với Al-Qaeda và bị đe dọa bị giết và cắt nhỏ ra, bạn nói theo cách như vậy vấn đề của thực tế, nhưng đã không freaking ra tại bất kỳ điểm nào?

James: Oh địa ngục, tôi bị hủy hoại bốn cặp đồ lót.

JoAnne: Nghe, bộ nhớ của tôi là rất sinh động của nó, nó giống như nó là ngày hôm qua bởi vì nếu bạn đang đứng với một người nào đó ở hành lang tối tăm của một khách sạn ở một góc và anh chàng nói với bạn "Nếu bạn đi theo con đường mà bạn đang đi bị giết chết và cắt nhỏ ra và đốt cháy "nó giống như ai đó đổ nước lạnh vào bạn.

James: Bạn cũng phải hiểu, trong 100 ngày, chúng tôi đã nhìn thấy những hành động tàn bạo. Chúng tôi đã trải qua cú sốc văn hóa.

JoAnne: Họ cắt nhỏ lên một người đàn ông ngay trước cửa sổ của chúng tôi.

James: Điều gì đang ở trong tâm trí mắt của chúng tôi là khủng khiếp. Chúng tôi đã nhìn thấy nó. Yeah, họ cắt nhỏ lên một anh chàng ngay dưới cửa sổ khách sạn của chúng tôi và chúng tôi thấy họ chặt đầu, cả hai cánh tay, một chân, và con dao của họ đã ngu si đần độn và không thể cắt chân khác của ông ra. Và rồi sáng hôm sau đã có 38 người đứng đầu xếp hàng ở trên mình. Chúng tôi thấy điều này bằng chính mắt mình. Chúng tôi đang chứng kiến.

JoAnne: Điều thực sự không thể tin được là như thế nào ác những người mà chúng tôi đã tài trợ và trang bị vũ khí và huấn luyện. Ai làm những việc như thế này ?!

Joe: Vì vậy, sự đồng thuận là quên ISIS. Các trực thăng đầu thực sự là chính phủ Hoa Kỳ.

JoAnne: Oh yeah!

James: CIA và Mossad.

JoAnne: Chúng tôi đã nói tại một thời điểm nào, bất cứ lúc nào bạn nhìn thấy đầu của một ai đó cắt nhỏ ra, đó là phương pháp CIA.

James: Và bạn đi lại trong lịch sử và xem xét tất cả các lần này đã diễn ra, rất nhiều các CIA đã nghỉ hưu hiện nay là chuyến đi chơi chúng. Họ nói: "Đây là những gì chúng tôi làm. Đây là cách chúng tôi đào tạo. Đây là chiến tranh tâm lý. Chúng tôi làm cho nó xấu như vậy cho người dân của những quốc gia mà họ bỏ mà không chiến đấu. Các ghê tởm hơn những tội ác, nhanh hơn họ bỏ . "

JoAnne: Câu chuyện tiếp tục mãi mãi, nhưng hãy để tôi nói cho bạn biết rằng sau khi chúng tôi trở về, chúng tôi đã cố gắng để xây dựng lại kinh doanh của chúng tôi. Chúng tôi thực sự nghĩ rằng chúng tôi đã chỉ cần đi để quay trở lại kinh doanh của chúng tôi. Little đã làm chúng tôi biết rằng chúng tôi đã được nhắm mục tiêu và mềm thiệt mạng và phá hủy. Có được sẽ không được nữa kinh doanh cho chúng tôi bởi vì không có vấn đề gì, chúng tôi đã cố gắng để làm, nó chỉ chuyển xuống. Tôi gọi là Washington, DC rất nhiều lần để cố gắng nói chuyện với họ về những gì đang diễn ra ở Libya và cung cấp cho họ thông tin.

Tara Dahl đã được người trợ giúp để Michele Bachman gọi tôi lại. Cô cho biết cô đã rất quan tâm đến những gì chúng ta đã nói. Có một câu chuyện hoàn toàn phía sau cô ấy. Cô bật ra được CIA. Cô ấy là người đã đưa tất cả các thông tin tình báo vào nhà của chúng tôi. Cô giới thiệu tôi với anh chàng đầu tiên ra tại California.

James: Ông là một thám tử cảnh sát trên tiền vay cho các lực lượng đặc nhiệm FBI khủng bố. Anh đã được tất cả các nơi trên thế giới.

JoAnne: Yeah, và ông nói "Câu chuyện của bạn là không thể tin Bạn cần phải có được phám ngay lập tức khi bạn đã trở lại và bạn cần phải được phám.." Vì vậy, ông gọi là DIA người gửi bằng một trong các đại lý của họ.

James: Eric Maddox.

JoAnne: Eric Maddox người đến nhà chúng tôi. Ông xác định mình là Kevin Davis cho chúng tôi, nhưng tên thật của anh là Eric Maddox. Và ông đã nhiều lần đến nhà của chúng tôi.

James: tên của Tim là gì?

JoAnne: Tim Morant.

James: Tim Morant là tên của mình, San Francisco thám tử, mảnh rác. Sau đó, Eric Maddox đã cho chúng tôi một cái tên giả. Bạn không đi vào nhà của ai đó ai đang cố gắng để giúp chính phủ của bạn và cung cấp cho họ một cái tên giả và chơi trò chơi này. Vâng đó là những gì ông đã làm và tôi không hài lòng về điều đó.

JoAnne: Những gì ông muốn làm là giải nén rất nhiều thông tin của chúng tôi từ chúng tôi.

James: Họ giữ cố gắng để có được ổ đĩa cứng của JoAnne.

JoAnne: Yeah, họ thực sự muốn điều đó. Ông nói: "Tôi muốn bạn in nó ra. Nếu tôi trả tiền cho nó, bạn sẽ in tất cả ra ngoài?" Tôi nói: "Tôi không thể in nó ra. Rất nhiều đó là video," Và tôi đã không cung cấp cho nó để anh ta. Nhưng ông đã phỏng vấn một số các bộ lạc trên Skype.

James: Trong nhà của mình. Chúng tôi liên kết lên Skype với họ.

JoAnne: Họ đã cho chúng tôi một bài kiểm tra 14 câu hỏi cho các bộ lạc, họ nói "Bởi vì không ai trong lịch sử của chúng ta về quân sự, chúng tôi đã không bao giờ có bất cứ ai xâm nhập vào các bộ lạc, của bất cứ nước nào." Ông nói: "Tôi nghĩ rằng đây là một sai lầm." Đó là những gì anh ta nói với chúng tôi. Ông nói: "Chúng tôi không biết làm thế nào để làm điều đó. Chúng tôi không thể nhận được vào các bộ lạc."

James: Yeah, chứng minh rằng bạn đang thực sự nói về những bộ lạc.

JoAnne: Yeah, vì vậy họ đã cho chúng tôi 14 câu hỏi và chúng tôi đã có những câu hỏi được trả lời trong 24 giờ bởi các bộ lạc. Và ông cho biết "xử lý của tôi được thổi bay đi. Không ai có loại thông tin này. Không ai có thể nhặt một chiếc điện thoại và nhận được thông tin như bạn có thể." Nhưng họ không sẵn sàng làm bất cứ điều gì để giúp chúng tôi, để làm việc với chúng tôi hoặc bất cứ điều gì. Họ đã trở thành máy hút bụi. Họ chỉ syphoning thông tin.

James: Họ sẽ không giúp đỡ Libya hoặc.

JoAnne: Họ sẽ không giúp đỡ Libya. Libya nói với ông trên điện thoại: "Tôi có người đứng đầu của tất cả những kẻ Al-Qaeda. Nếu bạn sẽ gửi cho tay súng bắn tỉa của bạn trong hoặc bay không người lái của mình, chúng ta có thể thoát khỏi tất cả những người đứng đầu." "Ah, chúng ta không thể làm điều đó." Ông nói: "Được rồi, cũng sau đó chỉ cần gửi cho chúng tôi các loại vũ khí và chúng tôi sẽ chăm sóc nó chính mình." Và họ nói rằng "Đó là chống lại luật pháp Hoa Kỳ để cung cấp vũ khí cho bất cứ ai.

Niall: Đúng vậy!

JoAnne: Nó chỉ trở thành một trò đùa.

James: Và đây là cái gì khác. Chúng tôi đã cho họ vĩ độ và kinh độ của nơi mà các nhà lãnh đạo Al-Qaeda đã qua đêm. Chúng tôi đã cho họ vĩ độ và kinh độ của nơi mà họ đã lỗ đào và chôn giấu tất cả các cửa hàng vũ khí của họ. Chúng tôi đã cho họ vĩ độ và kinh độ của nơi mà các trung tâm đào tạo của chúng. Trong thực tế, một trong đó là những chỉ trích nhất là họ đã có một trung tâm đào tạo mới mega-thương hiệu trong khu vực Derna, xa về phía đông Libya và nó đã có 1.400 học viên có tất cả các thời gian. Họ đã được luân phiên chúng. Đôi khi có 4.000 hoặc 5.000.

JoAnne: Yeah, đi ra ngoài vào Syria.

James: Đây là trung tâm mới thương hiệu của họ. Vì vậy, chúng tôi đã cho rằng thông tin để Eric Maddox. Nó chưa bao giờ được trao cho bất cứ ai ở bất cứ đâu. Điệp viên của bộ lạc đã đưa nó cho các nhà lãnh đạo bộ tộc. Các nhà lãnh đạo bộ tộc đã đưa nó cho chúng ta. Chúng tôi đã đưa nó cho Eric Maddox, xác định chính xác. Bốn ngày sau, một cảnh báo nói rằng họ đang phải sơ tán mà trung tâm đào tạo, lấy vũ khí mà họ có thể thực hiện với họ, những người bán khác tại địa phương. Và khi điều đó xảy ra, chúng tôi nói với Eric Maddox "Làm thế nào trong địa ngục này đã xảy ra ?! Chúng tôi cung cấp cho nó cho bạn và thay vì tất cả đi sau khi trại là bạn, ai đó trong chính phủ nói với họ những gì đã xảy ra." Và điều này đến từ Eric Maddox: "Các cơ quan tình báo quốc phòng cho biết chương trình nghị sự tại Hoa Kỳ đang được thiết lập bởi người Hồi giáo Brotherhood.

JoAnne: Ông nói "Vâng, tôi đã gặp rất nhiều người Hồi giáo Brotherhood Họ là những anh chàng khá đẹp Họ dịch giả của chúng ta..." Vì vậy, các dịch chính thức cho tình báo Mỹ là Hồi giáo Brotherhood.

Niall: Nghe có vẻ như Maddox lấy những gì bạn nói và cảnh báo ...

James: Chắc chắn ông đã làm !!

Niall: Yeah.

James: Không cá nhân ông. Anh ấy có thể chạy nó lên ...

JoAnne: Ông nói "Bạn có nghĩ rằng bạn đã cho tôi những thông tin gây ra điều đó xảy ra?" Tôi nói: "Bạn có nghĩ rằng?!?"

James: Yeah, tôi chắc chắn rằng nó đã kết thúc trong các văn phòng tại 1600 Pennsylvania Avenue.

Niall: Chắc chắn rồi.

James: Và anh chàng Muslim Brotherhood có nói với họ để lại.

JoAnne: Vì vậy, điều tiếp theo, tôi nhận được một cuộc gọi từ Tara Dahl và cô ấy nói rằng Blaze, tổ chức Glenn Beck, một chàng trai tên là Joe Wiesel muốn nói chuyện với tôi và họ muốn làm một bộ phim tài liệu dài hai giờ về chúng tôi câu chuyện vì không ai thoát khỏi Al-Qaeda, không ai, và sống để kể về nó. Vì vậy, Joe Wiesel đã gọi cho tôi và đưa ra quan điểm. Ông đã thực sự quan tâm đến việc nói chuyện với chúng tôi. Ba ngày sau, anh xuất hiện với nhà sản xuất của mình, tôi đoán, để phỏng vấn chúng tôi và ông nói ông đã mang an ninh cho chúng tôi bởi vì ông nói "Bạn đang gặp rắc rối nhiều hơn từ chính phủ này hơn bao giờ đến từ ...

James: Nhiều nguy hiểm.

JoAnne: ... "nhiều nguy hiểm hơn bao giờ bạn đã từ Al-Qaeda" và ông nói "Tôi đưa một phụ nữ ở đây Cô của một người mà tôi đã làm việc với nhà và nó sẽ là của bạn ...".

James: Giao diện cho an ninh đã đi để thiết lập các giao thức Internet và tất cả mọi thứ và đặt nền bảo vệ xung quanh chúng ta. Tên cô ấy là Niki Baracoll, có thể. Đó là tên cô ấy đã cho.

JoAnne: Yeah, vì vậy chúng tôi nói chuyện với họ trong sáu giờ, họ đã lấy câu chuyện của chúng tôi, cho biết đó là một câu chuyện lớn và Glenn sẽ muốn có bạn trên chương trình của mình ít nhất hai lần.

James: Và khi họ bị bỏ rơi muốn toàn bộ ổ cứng của chúng tôi. JoAnne cho họ khoảng 25 gigabyte những thứ đó không phải là mới. Và họ sẽ trở lại ba ngày sau đó với bộ phim phi hành đoàn của họ. Chúng tôi đã không nghe từ họ trong hai ngày để JoAnne gọi Wiesel, và đó là một cái tên tốt cho anh, và thay vào đó anh ta gọi lại Niki Baracoll này được gọi trở lại. Cô nói: "Tôi đã giết chết dự án này vì y'all đã nói chuyện với các cơ quan tình báo. Bạn cần phải tiếp tục làm điều đó. Ngoài ra, bạn cần phải quên về Libya và bắt đầu cuộc sống của mình hơn ngày hôm nay hoặc bạn sẽ không có cuộc sống. " Và tôi nói: "Đó là âm thanh như một mối đe dọa." Cô cao giọng và cô ấy nói "Bạn đứng xuống và làm chính xác những gì tôi đang nói với bạn hoặc bạn sẽ không có một cuộc sống !!"

Niall: Và đó là đến từ một nhà báo?

James: Không, không, không. Đây là CIA.

JoAnne: Cô là CIA.

James: Và đây cũng chính là cô gái đó nói với chúng tôi ...

JoAnne: Đó là chúng tôi đã nhắm mục tiêu.

James: ... rằng khi chúng ta đến, Houston, JoAnne và tôi đã được nhắm mục tiêu, chúng tôi đã được danh sách đen và chúng tôi đã mềm thiệt mạng.

JoAnne: Cô ấy nói rằng đó là khi chúng ta có.

James: Và cô nói: "Đó là lý do tại sao bạn đã không có bất kỳ cơ hội kinh doanh Đó là lý do tại sao tất cả các tài khoản ngân hàng của bạn đã được thoát Đó là lý do tại sao tất cả mọi thứ đã xảy ra với bạn vì bạn đã mềm giết..." Và cô ấy nói "Bạn nên hạnh phúc tất cả họ đã làm được mềm diệt bạn." Và tôi đã nói "Vâng những gì tồi tệ hơn?" Và cô ấy nói "Họ làm một kill bị đầu cuối và đó là khi bạn chỉ biến mất và không ai nghe được từ bạn một lần nữa." Và tôi nói: "Vì vậy, chúng ta cần phải được hạnh phúc và biết ơn vì chúng tôi chỉ có soft-giết chết?"

Bởi thời gian đó chúng tôi đã bán tất cả mọi thứ chúng tôi sở hữu, bán bộ sưu tập của tôi cổ xe, nhà của chúng tôi, tất cả mọi thứ. Chúng tôi đã thanh lý tất cả các tài sản của chúng tôi. Chúng tôi đã đưa 30 nhà khoa học của chúng ta và ban cho họ tất cả tiền thù lao tốt đẹp bởi vì nó không phải là lỗi của họ, chúng tôi đã đi đến Libya. Nếu chúng ta đã biết chúng ta sẽ được mềm mại-giết chết tôi sẽ cho họ một nửa. Họ sẽ có được hạnh phúc và chúng tôi có thể đã có đủ một rổ trứng để thực sự bắt đầu lại. Nhưng địa ngục, kinh doanh của chúng tôi là tuyệt vời, tuyệt vời công nghệ của chúng tôi. Chúng tôi sẽ bắt đầu lại ngay lập tức. Nó đã không xảy ra.

JoAnne: Vì vậy, Glenn Beck đã bị xâm nhập. Đó là thực sự rõ ràng.

Joe: Anh ấy chỉ là một shill.

JoAnne: Không đùa đâu! Nhưng Tiến sĩ Jerome Corsi đã viết bài với thông tin của chúng tôi trong hơn hai năm nay.

James: Anh ấy là World Net Daily. Anh ta viết 40 bài báo dựa trên những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp cho ông.

JoAnne: Ba trong số các tài liệu được đưa về phía trước đã được đọc vào Ghi Quốc hội. Một trong những lớn là ai đến an ninh Libya nơi Morsi đã tham gia với các cuộc tấn công vào Chris Stevens, trong tài trợ và tổ chức nó. Và có một tài liệu đó là một lớn từ các đại sứ quán Mỹ. Khi Ai Cập mất nước của họ trở lại từ Brotherhood Hồi giáo, khi họ ném Morsi ra, họ đi vào bàn Morsi và tìm thấy một loạt các tài liệu. Một trong số đó là một tài liệu từ Đại sứ quán Mỹ, nơi các nhà lãnh đạo Hồi giáo Brotherhood đã đi vào và nhặt tiền, bất cứ nơi nào từ $ 500,000 đến $ 850,000 đô la tiền mặt và ký tên của họ cho tiền và chúng tôi có danh sách đó.

James: Mười bảy, 18 của họ, và những kẻ đã bị bắt giữ sau đó tất cả tội là gián điệp cho Hoa Kỳ. Họ vừa hoàn thành các thử nghiệm. Morsi và ba hoặc bốn trong số các nhà lãnh đạo Hồi giáo Brotherhood hàng đầu ở Ai Cập đã bị kết án tử hình và những người còn lại trong danh sách của chúng tôi mà chúng tôi cung cấp cho họ, họ sẽ ở trong tù cho phần còn lại của cuộc sống của họ. Vì vậy, những thông tin mà các bộ lạc đã cung cấp cho chúng tôi đã được tình báo hành động theo cơ quan.

JoAnne: Tôi rất tự hào về Ai Cập. Họ đưa Obama và Hillary Clinton lên về tội khủng bố tại các tòa án quốc tế vì những gì họ đã làm với Ai Cập và họ có bằng chứng. Tất nhiên nó không bao giờ được nghe nhưng ít nhất họ đã làm một cái gì đó.

Joe: Đúng vậy. Bạn đang nói về Ai Cập có cái gọi là cuộc cách mạng không?

James: Vâng, đó là một lần nữa không có cuộc cách mạng. Đó là một hoạt động cờ sai.

JoAnne: Yeah, đó là khi người Ai Cập đã xuống đường, 30 triệu trong số họ, để ném Morsi ra. Đó là khi Tướng Asisi bước về phía trước và nói: "Tôi hỏi người tôi 'làm những gì bạn muốn tôi làm' vì tôi làm việc cho người dân Ai Cập và họ nói rằng 'chúng tôi không muốn ông làm Tổng thống của chúng tôi. Anh ấy đã bị rách lên hiến pháp . Vứt anh ta ra. " Vì vậy, ông cho biết ông đã đi lên và yêu cầu ông từ chức. Ông sẽ không bước xuống để họ hành quân anh ta ra.

James: Họ bắt anh. Ngoài ra, trong an toàn riêng tư của mình họ đã tìm thấy tài liệu mà Obama đã có năng khiếu tỷ USD, đó là với một "B", đô la để Muslim Brotherhood để họ có thể mua một nửa bán đảo Sinai để các Huynh đệ Hồi giáo có thể có một quê hương.

Joe: Vậy điều gì đang xảy ra ở Libya ngày hôm nay?

JoAnne: Nó là một quốc gia thất bại ngay bây giờ.

James: Họ đã sử dụng rất nhiều suy kiệt uranium rằng sự cố của ...

JoAnne: Dị tật bẩm sinh.

James: ... các em bé bị dị tật bẩm sinh mà là xấu như vậy họ chết trong ngày đầu tiên, là 25 phần trăm. Hai mươi lăm phần trăm của tất cả các em bé sinh ra trong Libya chết trong ngày đầu tiên vì uranium nghèo. Những sự việc đau tim, tiểu đường, 405 phần trăm tăng lên. Mọi nơi trên đất nước mà bạn nhìn vào, tất cả những đứa trẻ và những con chó phát sáng trong bóng tối từ tất cả các uranium. Đã phá hủy đất nước. Họ đã sản xuất dầu quá nhiều, quá nhiều năng lực và quá ít người, mà đó vẫn là một nơi mà các Zionists hy vọng sẽ duy trì như vậy họ sẽ có một nguồn cung cấp dầu mỏ và khí đốt.

JoAnne: Chúng tôi không nói về người Do Thái thường xuyên, chúng ta đang nói về Do Thái.

James: Các Zionists.

JoAnne: Đó là khác nhau.

James: Và họ đang cố gắng giống như địa ngục để treo lên đó. Vì vậy, Hoa Kỳ, mỗi ngày, chuyển vũ khí và lính đánh thuê vào Libya, họ ISIS.

JoAnne: Họ đang tài trợ cho họ thông qua Thổ Nhĩ Kỳ. Trong thực tế, quân đội Libya đã bắn vào một tàu Thổ Nhĩ Kỳ cố gắng để đi vào Darnah gần đây. Và những người Hy Lạp bắt một với tất cả các loại vũ khí trên đó, đi sâu vào Libya. Nhưng hội đồng quân sự của bộ lạc đang làm việc với quân đội Libya để đưa đất nước của họ trở lại. Họ đang làm tốt nhất có thể. Cho đến khi một vài tháng trước đây, Liên Hợp Quốc vẫn có một lệnh cấm vận quân đội Libya nhận được bất kỳ loại vũ khí. Đó là okay cho ISIS để nhận được chúng.

James: ISIS là bắt đầu một công ty ở Arizona John McCain và 60 nhà lãnh đạo chính trị khác từ khắp nơi trên thế giới.

Joe: Oh yeah?

James: Vậy đó là ISIS là ai. Tuần trước, Tổng thống Hoa Kỳ đã đến Quốc hội và yêu cầu tài trợ cho ISIS, tương đương với an sinh xã hội và chăm sóc y tế và cung cấp cho họ với điều hòa không khí và tất cả những lợi ích của an sinh xã hội. Anh ấy hỏi rằng của Đại hội để cung cấp cho nó để ISIS. Đó là Tổng thống của Hoa Kỳ.

JoAnne: Libya có hai triệu trong lưu vong ngay bây giờ, vẫn còn và những người đau khổ mỗi ngày. Có gì cho họ cả. Họ đang ở Tunisia và Ai Cập và xung quanh, trừ khi họ đã có một số tiền hoặc gia đình để giúp đỡ họ, họ đang thực sự đau khổ.

Niall: Là những người đang lẩn trốn trong tàu đến châu Âu?

JoAnne: số Đó là những người nhập cư từ châu Phi. Đó không phải là người Libya. Tôi sẽ nói 99 phần trăm không phải là người Libya.

James: Các chuyến bay từ châu Phi sang châu Âu đã diễn ra mãi mãi và thực sự Libya đã được các bộ đệm. Libya sử dụng khoảng hai-và-một-nửa triệu người nước ngoài làm công nhân ở Libya và họ thực sự là một bộ đệm. Sắp xếp đã được thực hiện và duy trì bởi Gaddafi mãi mãi. Tất nhiên khi Gaddafi và chính phủ Libya đã đi xa rồi những người di cư đã được bây giờ chỉ cần cố gắng ...

JoAnne: Chỉ cần một cái sàng. Họ lại tiếp tục đi.

Joe: Yeah, thật thú vị khi một chút sự thật chỉ chạy vạy gần đây trong dòng chính thậm chí, từ một mức độ chính trị mà Thủ tướng Ý đã phàn nàn về những người nhập cư từ châu Phi đến, bởi vì rất nhiều trong số họ đã trở thành Ý. Và ông cho rằng, nếu EU không làm điều gì đó về việc này sau đó Italia sẽ mất riêng của mình thực sự cơ bản và có sẽ là một vấn đề đối với châu Âu. Ông đã đi xa như nói rằng vấn đề này là thực sự gây ra bởi sự tham gia của EU trong các vụ đánh bom của Libya cách đây bốn năm. Anh đi ra và nói rằng.

JoAnne: Đó là sự thật. Nó khá buồn những gì họ đã làm. Trường hợp được họ bảo vệ dân thường bây giờ? Bởi vì có những người bị tra tấn và bị giết ở Libya mỗi ngày. Các thành phố của người da đen đã được san bằng, bốn hoặc năm người họ chỉ là biến mất, những người đều là người vô gia cư.

James: Trong những ngôi mộ tập thể 128, hầu hết những người có màu đen. Chúng tôi đã đi đến tất cả các nhà lãnh đạo da đen ở đây tại Hoa Kỳ, và nói: "Bạn phải đứng lên chống lại điều này xảy ra." Không ai trong số họ chú ý đến điều đó. Không ai trong số họ đã làm bất cứ điều gì về nó. Bạn biết đấy, đó là một trò đùa thực tế bởi vì các phương tiện truyền thông sở hữu ...

JoAnne: Libya đã bầu một quốc hội ngay bây giờ. Đó là trong Tobruk và lý do đó là trong Tobruk là vì chính phủ bù nhìn mà đã được thiết lập bởi Mỹ là đầy đủ của bọn tội phạm và ne'er-do-giếng, người dân Libya không thể kiểm soát được bất cứ điều gì trong hai năm. Họ đã không kiểm soát nó. Họ đã sử dụng lực lượng dân quân chuyển vùng các đường phố như băng đảng với súng để cố gắng kiểm soát mọi thứ. Tất nhiên tất cả họ đều trộm và rapers và ai biết được những gì. Khi họ đã có một cuộc bầu cử, bởi vì nó đã được yêu cầu của Liên Hợp Quốc - đó có phải là một cuộc bầu cử tại Libya vì chúng ta đặt nền dân chủ trong đó - tất cả các Huynh đệ Hồi giáo đã bình chọn ra, mỗi một đơn của họ. Không có một căn bản bầu mặc dù một nửa người dân Libya thậm chí còn không có được bỏ phiếu bởi vì họ ở nước ngoài.

Vâng, họ không chấp nhận rằng trong Tripoli. Họ chàng ai là người lãnh đạo hình sự có nói "Tôi cũng không chấp nhận điều đó."

James: Bởi vì anh ấy là bạn thân nhất với John McCain.

JoAnne: Yeah.

James: Và Obama.

JoAnne: Vâng, anh ấy đã nói "Bạn có thể đến đây." Họ bắt đầu thổi lên những ngôi nhà của người dân đã được bầu và bắt cóc vợ và bắn chúng. Vì vậy, họ đã phải mất quốc hội của họ để Tobruk sang phía bên kia của đất nước, về phía đông của Libya. Vì vậy, họ tuyên bố rằng họ vẫn còn là một chính phủ ở Tripoli. Chúng không phải! Chính phủ chỉ là ở Tobruk và nó vẫn là một chính phủ rất yếu bởi vì nó cản trở bởi tất cả các cuộc chiến đang diễn ra tất cả các thời gian.

James: Và các đại sứ từ Mỹ, Deborah Jones, người duy nhất cô ấy thích để đáp ứng với là Al-Qaeda và Hồi giáo Brotherhood.

JoAnne: Các lực lượng dân quân lớn Misrata, Libya Bình minh họ tự gọi mình, chỉ đầy đủ của người Hồi giáo Brotherhood và Ansar al-Sharia, những người mà cô làm việc với tất cả các thời gian.

James: Và cô ấy đã nhìn thấy nắm tay với họ, đó là một sự kiện khiêu dâm thực sự cho một người phụ nữ đó không phải kết hôn với một người đàn ông. Cũng Mỹ cho thấy cách rõ ràng để bổ nhiệm một đại sứ cho Libya, đây là một đại sứ Libya tại Liên Hiệp Quốc, họ bổ nhiệm anh chàng Tây Ban Nha này đã không có gì để làm với Libya và ông là một lớn thời gian phục quốc Do Thái.

JoAnne: Anh ấy cũng Muslim Brotherhood.

James: Muslim Brotherhood Ông cũng.

Joe: Lý do đại sứ Mỹ tới Libya chỉ bắt tay với Al-Qaeda là do Al-Qaeda là những người duy nhất sẽ được mở để cho tất cả các nguồn tài nguyên dầu của Libya cho các công ty Mỹ hay các tập đoàn, phải không?

James: Chắc chắn rồi. Đó là một phần của nó. Mọi người đều nhìn vào dầu nhưng tôi đã cho bạn ba lý do để thổi lên Libya.

JoAnne: Nhưng họ muốn Libya để ổn định. Nếu các bộ tộc lấy lại kiểm soát của Libya sau đó họ quay trở lại cách họ đã ở với Gaddafi bởi vì đó là người dân Libya.

James: Và bạn không thể có một đất nước mà người dân đã được hưởng sự giàu có của các quốc gia như những gì đã xảy ra ở Libya bởi vì đó thực hiện các kế hoạch phục quốc Do Thái để thống trị tất cả mọi người không làm việc.

Joe: Đúng vậy. Bạn không thể có dân chủ thực sự là những gì bạn đang nói.

James: Yeah.

JoAnne: Gaddafi đã Libya là một quốc gia mạnh rất mạnh, một nguồn lực mạnh mẽ.

James: Không cho chiến đấu. Bên trong nó là thật mạnh mẽ và hỗ trợ tốt của người dân.

Joe: Đó là vấn đề và là một trong những bi kịch thực sự của nó, như bạn đã đề cập, là khi bạn đã cố gắng để có được các bộ lạc sẽ tăng lên và làm một cái gì đó về nó, thật khó để có được một nền hòa bình dân tộc yêu để chiến đấu chống lại loại psychopathy và đầu Choppers.

James: Nhưng cuối cùng nó đã xảy ra. Hãy để tôi nói cho bạn biết những gì khác mà họ đã làm. Đó là sau 9/11. Các bộ tộc đã đưa ra một lời kêu gọi và đề nghị chính thức với chính phủ Hoa Kỳ, Quốc Hội và tất cả mọi người. Họ nói: "Nếu bạn chỉ sẽ ngừng hỗ trợ Al-Qaeda, Hồi giáo Brotherhood và Ansar al-Sharia ở nước ta, sau đó chúng tôi các chi tộc của Libya sẽ làm sạch nước của chúng ta về tất cả những người Hồi giáo cực đoan và sau đó chúng ta sẽ chung tay với các bộ tộc khác trong tất cả các quốc gia khác và thoát khỏi thế giới Hồi giáo quá khích. " Họ đưa ra đề nghị chính thức. Không bao giờ đáp ứng bởi bất cứ ai.

Joe: Đúng vậy. Nó nói lên tất cả, thực sự.

Niall: Bởi vì đó là những gì không bao giờ chính phủ Mỹ muốn.

James: Không bao giờ. Nhưng chính phủ Mỹ đã xa lánh tất cả mọi người. Đức Giáo Hoàng cuối cùng, ba lần lên tiếng kêu gọi NATO và Liên Hiệp Quốc để ngăn chặn ném bom Libya, cùng với ĐHY Turkson và Đức Ông khác. Ba trong số họ sẽ đi lập một ủy ban hòa bình ở Libya và họ sẽ làm trung gian cho các cuộc đàm phán hòa bình giữa các phe phái chiến đấu ở Libya. Ba lần! Một thời để Liên Hợp Quốc và hai lần để NATO. Đức Thánh Cha đã đề nghị đó. Họ không bao giờ trả lời đề nghị của anh.

Vì vậy, chúng tôi không chỉ thumbing mũi của họ tại Libya, họ đang thumbing mũi của họ tại tất cả mọi người vì sự hỗ trợ này Zionists 85 cá nhân sở hữu 75 phần trăm của tất cả mọi thứ. Vì vậy, chúng tôi tất cả các đồ vật trong nhà của họ, chúng tôi tất cả gia súc của họ, chúng tôi tất cả các nô lệ của họ và làm thế nào chúng ta có thể có thể buck của hệ thống của họ. Họ cho chúng tôi biết phải làm gì và chúng ta cần phải làm điều đó.

JoAnne: Khi chúng tôi đã có trong chiến tranh, họ đã có rất nhiều cuộc biểu tình cho chính phủ của họ. Và vào ngày 01 tháng 7, họ đã có 2 triệu người hiện tại Quảng trường Xanh ở Tripoli. Và họ đã có những sự kiện trên toàn Libya tại thời điểm đó với những lá cờ xanh, hỗ trợ chính phủ của họ. Chúng tôi đã ở đó. Tôi có các đoạn video của chúng tôi có mặt ở đó nói chuyện với những người đó. Tôi có tất cả của nó. Điều này không bao giờ được báo cáo của các phương tiện truyền thông chính thống. Họ đã cố gắng để nói "Oh 2.000 người cho thấy hoặc 1.000 người cho thấy, nhưng khi chúng tôi đã nhận được bắt bởi Al-Qaeda ở cuối trú của chúng tôi tại Tripoli, họ đã phóng viên người Anh và đã cho họ thẩm vấn chúng tôi. Những kẻ ghét nó . Họ nói "Chúng tôi không hài lòng về việc này nhưng chúng ta phải làm điều đó bởi vì họ đang làm cho tôi ''.

James: Ngay trước khi chúng tôi đã bị giết chết, họ đã có một đoàn làm phim của Anh đi vào và ghi lại mỗi một người trong chúng ta từng hỏi "? Anh có sao Bạn đã từng bị lạm dụng Bạn có tốt không?" bởi vì nếu chúng ta chết họ sẽ chứng minh rằng đó không phải là họ đã làm điều đó.

JoAnne: Nhưng những chàng trai nói với chúng tôi: "Tôi ghét này Những anh chàng này rất nguy hiểm.." Nhưng ông đã nói với tôi "Bạn thấy hình vuông màu xanh lá cây này ở đây, nơi họ có tất cả những cuộc biểu tình và công cụ? Họ có một chính xác mock-up trong Qatar vì tôi đã ở đó và đó là nơi họ quay nơi quân nổi dậy đều hét lên" xuống với Gaddafi '... "

James: Có các sự kiện.

JoAnne: "... bởi vì đó không bao giờ xảy ra ở Libya, bao giờ"

Joe: Wow!

Niall: Các chiến dịch toàn bộ, ngay cả trước khi chiến đấu thực tế nổ ra, một cái gì đó chỉ ngửi ra. Khi họ đã cho thấy hình ảnh của những người biểu tình bị cáo buộc ...

Joe: Vâng lời khẳng định rằng Gaddafi đã bị ném bom người của chính mình chỉ là một bản sao của những gì họ tuyên bố về Iraq.

JoAnne: Yeah.

Joe: Và đó đã bị mất uy tín bởi sau đó, năm 2011.

JoAnne: Yeah.

Joe: The thế giới chết tiệt toàn biết là phương Tây đã nói dối với chúng tôi về Iraq. Nhưng dường như mọi người đã có những kỷ niệm thực sự ngắn.

James: Oh yeah.

Joe: Ngay sau khi họ chạy cùng một câu chuyện cho Gaddafi và Libya, nó giống như "Oh, anh ấy là một người đàn ông xấu xa." Tôi chỉ thực sự mất niềm tin với những người bình thường.

JoAnne: Yeah. "Nếu các phương tiện truyền thông chính thống báo cáo nó, tôi đoán đó là sự thật."

James: Chúng tôi không thể tưởng tượng như thế nào trong địa ngục Nam Phi và các quốc gia khác tham gia bàn tay để tấn công Libya. Và như vậy trong khi chúng tôi đã có, gần cuối tháng Tám, các đại sứ toàn quyền đến Nam Phi, HE Dangor đã kết thúc trong khách sạn của chúng tôi bởi vì tất cả phi hành đoàn an ninh của mình và tất cả mọi người còn lại. Vì vậy, chúng tôi đã có một cơ hội để có trà với anh ta khá một vài lần, đã có một số cuộc thảo luận dài và một lần tôi hỏi anh tại sao trong địa ngục đã làm Nam Phi tham gia bàn tay để đi sau khi Libya vì tất cả các bạn đã luôn luôn có một mối quan hệ làm việc tốt như vậy. Ông nói: "Chúng tôi không có lựa chọn. Thư ký của nhà nước, Hillary Clinton, tiếp cận chính phủ của chúng tôi và nói: 'nếu bạn không chung tay với chúng tôi và đồng ý đi sau khi Libya, sau đó bạn sẽ có nổi loạn ở sân sau nhà của bạn vào ngày mai' . "

Niall: Đúng vậy.

James: Ông nói "Nó giống như những người phụ nữ đã có một tủ quần áo đầy đủ toàn bộ các phiến quân cô có thể bất kỳ nơi thả xuống.

Joe: Đó là một mối đe dọa.

James: Bây giờ sau đó, tôi biết rằng đó là sự thật bởi vì chúng tôi đang rất, rất gần với một số-Tổ quốc cấp thứ ba trong gia đình hoàng gia ở Kuwait và trong những ngày đầu của cuộc chiến, chúng tôi đã cố gắng để có được các gia đình hoàng gia Kuwait để mang lại một số thiết bị cứu hộ cho Libya và họ đồng ý làm điều đó và khi họ đã cố gắng để vượt qua số tiền trên cho rằng giá trị 50 triệu USD viện trợ nhân đạo, các bộ trưởng ngoại giao nói với họ "Pass đó về tới Qatar. Qatar xử lý tất cả.

JoAnne: Hillary Clinton.

James: Đây là Hillary Clinton. Và cô ấy nói "Và kể từ khi bạn đang rất quan tâm đến Libya, sau đó bạn chỉ có thể đăng ký trên để được ở bên cạnh chúng tôi đi sau khi Libya." Và họ nói "Vâng, chúng tôi đang thực sự không quan tâm đến việc đó." Và cô ấy nói "Nếu bạn không làm điều đó bạn sẽ có nổi loạn ở sân sau của bạn." Vì vậy, cô đã thực hiện chính xác các mối đe dọa cùng với hai nguồn khác nhau mà chúng tôi xác minh bản thân. Vì vậy, điều đó là khác nhau về chúng tôi, thông tin này, chúng tôi có không phải là tay thứ ba. Chúng tôi là nhân chứng cho những tội ác. Chúng tôi đang chứng kiến ​​những gì đã xảy ra ở Libya. Chúng tôi không cho là có. Và sau đó sau khi họ phát hiện ra chúng tôi đã có chúng tôi đã không có quyền được ra khỏi nơi đó. Anh chàng này từ tình báo quốc phòng đã từng nói với chúng tôi "Y'all cần phải được ghi trong hồ sơ Guiness bởi vì không ai được ra khỏi bàn tay của Al-Qaeda sống ''.

Sau đó, một vài tuần sau đó, ông nói với chúng tôi "Bạn biết y'all không phải bao giờ được ra khỏi Bắc Phi." Vì vậy, chúng ta đang sống. Chúng tôi đã có sự can thiệp của Thiên Chúa đã cứu mạng chúng tôi. Chúa của chúng tôi đã bảo vệ chúng ta. Bạn không thể tưởng tượng. Kể từ khi chúng tôi đã ở đây, một lần họ trồng thuốc trong xe của chúng tôi. Chúng tôi đã đưa ra một cuộc hội thảo cho Hội Birch John ở Houston và chúng tôi không bao giờ nhìn thấy các loại thuốc, nhưng chúng tôi quyết định đi có dầu thay đổi trong xe của chúng tôi và lốp của chúng tôi xoay. Và đêm đó khi chúng tôi lái xe từ Houston, trở lại phía đông, các khẩu súng radar và hai bộ Highway Patrol theo dõi chúng tôi. Và sau đó mỗi 10 dặm hai sẽ kéo giảm và hai người khác sẽ kéo về. Họ đặt súng radar trên bumper của chúng tôi?

Cuối cùng chúng tôi đã nhận ra ở giữa hư không và họ kéo chúng tôi hơn và họ muốn tìm kiếm chiếc xe và tôi nói "Không, tôi sẽ không để cho bạn tìm kiếm chiếc xe." Và họ nói rằng "Chúng tôi đang dùng con chó ma túy và nếu con chó đánh dấu cho các loại thuốc sau đó bạn bị giam giữ. Chúng tôi sẽ xé chiếc xe của bạn ngoài để tìm thấy chúng." Con chó đi vòng quanh chiếc xe ba lần, không đánh dấu, nên người đi đến cửa sổ lại đó là có thật không bình thường, và bắt đầu bấm cửa sổ phía sau của Sequoia của chúng tôi. Và khoảng thời gian 15 tháng, ông khai thác và kéo mạnh vào chuỗi những con chó, con chó đã đi lên và chạm vào tay anh và anh nói "Anh ấy đánh dấu cho thuốc. Bạn đang bị bắt giữ."

Và họ bắt đầu tìm kiếm ở trong xe, nhưng không nhiều, loại một khám qua loa. Nhưng toàn bộ thời gian, ông là một trong những điện thoại lật ném đi vào tai mình. Toàn bộ thời gian. Đây là một cảnh sát tuần tra đường cao tốc Texas với một chiếc điện thoại vào tai mình. Bạn không thể làm bất cứ công việc tìm kiếm bằng một tay. Và sau khoảng một giờ, ông và các đường cao tốc patroller khác đã theo xe mỗi 15 lần. Họ đã được đào bới xung quanh này một góc của chiếc xe. Họ đã có JoAnne và tôi tách ra khoảng 50 feet trên mặt khác của mương bar. Tôi loại lẻn về phía cô và nói: "JoAnne, bạn có thể trượt xuống đó và nghe thấy những gì mà anh chàng nói gì không? Anh ta có một chiếc điện thoại vào tai của mình."

Cô đã xuống đó và khi cô ấy về, cô nói "Anh ấy nói 'Tôi có! Đó là nơi mà tôi đang tìm kiếm!" "Một số người đã chỉ đạo anh ở đâu. Và 2 ½ giờ sau đó, sau khi họ đã theo xe rất nhiều lần đồng phục của họ là người da đen từ bò trên lưng nhìn lên bên dưới khung.

JoAnne: Ông đã có một điện thoại burner.

James: Đó là những gì tôi đang nói về. Vì vậy, cuối cùng họ đã cho chúng tôi đi. Họ nói "Vâng đã có thuốc trong chiếc xe này. Con chó đánh dấu cho nó." Và tôi nói: "Tôi không nghĩ như vậy", vì tôi tin rằng với tất cả các địa ngục, chúng tôi đã trải qua, chúng ta không tăng tốc độ. Chúng tôi không bao giờ làm bất cứ loại thuốc dù sao đi nữa, nhưng chúng tôi sẽ không uống một ly rượu vang và nhận được trong một chiếc xe hơi. Và vì vậy tôi nói: "Đó chỉ là không đúng sự thật."

Trong suy nghĩ lại, điều duy nhất mà có thể xảy ra là họ trồng các loại thuốc, có lẽ khi chúng tôi có mặt tại John Birch Society cho hội thảo này. Bạn không bao giờ biết những gì trông giống như thiên thần. Khi chúng tôi đã thay đổi dầu, anh chàng đó đã làm nó có hình xăm từ phía sau của những ngón tay của mình tất cả các con đường lên cả hai cánh tay. Và khi anh bên dưới có thay dầu và thay đổi lốp xe ông có thể tìm thấy một cái gì đó lên bên dưới khung hình, lấy nó ra và nhìn nó và nói: "Vâng địa ngục! Anh chàng này loại trông giống như Santa Claus. Tôi sẽ mang về nhà này với tôi. " (Cười)

Joe: Đó là một tip.

James: Vì vậy mà thất bại họ. Họ đã cố gắng mọi điều khó chịu trong thế giới để bắt chúng tôi vì vậy họ có thể biến chúng ta thành con chim bồ câu phân của họ, vì chúng tôi là một tài sản cho họ. Như JoAnne cho biết, thông tin duy nhất mà họ có được về những gì các bộ lạc đang làm như đến từ chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi là một tài sản cho họ. Tôi nghĩ đó là lý do tại sao họ đã không giết chết chúng ta. Họ đã bị đe dọa chúng tôi bốn lần nhưng họ đã không bị giết chết chúng tôi bởi vì tôi nghĩ rằng họ đang nhận được thông tin từ chúng tôi.

JoAnne: Lần cuối cùng họ đã thực sự tức giận vào chúng tôi. Họ gọi chúng tôi một năm trước đây. Chín tháng sau khi chúng tôi đặt DVD của chúng tôi ra, các cơ quan tình báo dường như tìm thấy nó ở đâu đó. Tôi không biết làm thế nào họ phải mất quá lâu.

James: Họ đang thực sự nhanh chóng, bạn biết.

JoAnne: Nhưng ông cho biết "Chúng tôi đã có một cuộc họp lớn của tất cả các cơ quan tình báo của chúng tôi ở Washington, DC và chúng tôi quyết định bạn là người thực sự xấu."

James: "Bạn là người dở nhất của tồi tệ nhất."

JoAnne: ". Bạn đặt tên của chúng ta ra Bạn gây ra chúng ta có vấn đề bây giờ tên của chúng tôi được ra khỏi đó và tôi phải ngủ với khẩu súng của tôi bây giờ.." Và tôi nói: "Vâng, bạn biết những gì? Bạn đã đăng trên cho nó. Tôi thì không." Tôi đã nói với các anh chàng khi anh bước vào nhà tôi "Bạn muốn tôi làm bất cứ điều gì với các bạn thì bạn cần phải rèn luyện và trả cho chúng tôi bởi vì chúng tôi không phải là người thông minh." "Ồ không, chúng tôi không làm điều đó. Chúng tôi không quan tâm đến điều đó." Và ông nói: "Vâng, bạn biết tốt hơn để đưa ra tên Michele Bachmann của." Tôi nói "Michele Bachmann là một nghị sĩ. Không có bí mật về cô ấy!"

James: Có một bí mật về cô và Tara Dahl là một trong những điệp viên up-and-coming của họ và họ đã thực sự tức giận mà chúng ta đặt tên của mình xuống. Và Tim Morant.

JoAnne: Yeah, em tiếp xúc với các bộ lạc qua chúng ta và cô ấy đã cố gắng liên hệ với họ một loạt các lần kể từ đó và họ sẽ không nói chuyện với cô ấy. Cô ấy ở đó ở Ai Cập từ thời gian để thời gian muốn nói chuyện với họ.

James: Nhưng để đáp ứng tất cả mọi người trong khán giả của bạn, biết rằng những gì chúng tôi đã nói là 100 phần trăm chính xác, như hoang dã như nó âm thanh. Chúng tôi dồn Dân biểu Pete Sessions trong tháng mười một năm 2014 và sau khi chúng tôi nói chuyện với anh trong 20 phút, ông xác định thông qua các cơ quan tình báo quốc phòng, sau đó được gọi là người đứng đầu của DIA trong văn phòng của ông ở Washington, DC. Khi ông gọi chúng ta trở lại 10 ngày sau đó, ông nói: "Tôi đã nói chuyện với người đứng đầu của DIA và tôi muốn bạn biết rằng anh ấy nói tất cả mọi thứ bạn nói với tôi ..."

JoAnne: Và anh lặp lại điều đó.

James:.. Ông nói: "Tất cả mọi thứ bạn nói với tôi, danh sách đen, mềm-kill, vv là tất cả sự thật họ đã bị hủy hoại bạn Họ đã thừa nhận với nó Nhưng cũng những anh chàng thừa nhận ông không biết làm thế nào hai người ngồi trong. rừng của Texas có thể nhấc điện thoại và gọi bất cứ nơi nào trên thế giới và có được tình báo hành động như hai bạn có thể ". Và Pete nói: "Tôi hỏi anh ấy" thì tại sao anh không làm cho hai người bạn tốt nhất của bạn thay vì tấn công chúng? "" Và ông nói rằng anh chàng đã không có câu trả lời. Đó không phải là năm 2014, đó là năm 2013, tôi xin lỗi.

Vì vậy, chúng tôi đã được xác nhận 100 phần trăm bởi các đỉnh của cabal hình sự tồi tệ nhất của tình báo trên thế giới, Cơ quan Tình báo Quốc phòng, trong là hoàn toàn chính xác.

JoAnne: Ông cho biết tình báo của chúng tôi đã được chứng nhận là 100 phần trăm chính xác. Ông nói đó là không bình thường nhưng họ đã nói rằng họ đã thuê bạn và rằng bạn muốn quyết định bạn không muốn làm việc cho họ nữa. Và tôi nói: "Họ không bao giờ mướn chúng tôi." Pete nói: "Bạn không bao giờ được trả tiền bởi họ không?" Tôi nói "Không Yêu cầu họ cho bạn thấy một lương của, một paystub. Tôi không bao giờ được trả tiền bởi họ." Ông nói: "Được rồi, điều này xảy ra một số lần. Tôi phải quay trở lại." Nó đã được loại bỏ sau đó. Anh quay trở lại tôi chắc chắn nhưng họ đã cố gắng để nói "Oh đó là một sai lầm. Ai đó nói với chúng tôi sai." Họ nhảy múa xung quanh trong câu chuyện của họ.

Joe: Tôi nghĩ rằng lý do mà họ không làm cho bạn bè với bạn là vì các loại công cụ mà bạn đang đặt ra đó, mà được phơi bày chính xác những gì họ đang làm.

JoAnne: Nhưng chúng tôi đã không đặt bất cứ điều gì ra tại thời điểm đó.

Joe: Bạn có không?

JoAnne: No.

James: Chúng tôi không công khai cho đến khi ...

JoAnne: Chúng tôi không công khai cho đến khi chúng tôi bị đe dọa.

James: ... cho đến khi Niki Baracoll đe dọa sẽ giết chúng tôi.

JoAnne: Chúng tôi không bao giờ đưa ra bất cứ điều gì.

James: Đó là khi chúng tôi bắt đầu ra công chúng và đó là cách đây hai năm vào tháng Năm.

Joe: Ai đe dọa sẽ giết chết bạn?

James: Niki Baracoll, các nhân viên CIA đã được đưa vào bởi tổ chức Glenn Beck vào nhà của chúng tôi.

JoAnne: Đó là khi chúng tôi đã đi công cộng.

James: Đó là lần đầu tiên họ bị đe dọa chúng ta.

JoAnne: Đó là tháng của năm 2013.

James: Họ đe dọa chúng tôi một thời gian. Somebody từ Hoa Kỳ kêu gọi Libya của chúng tôi và nói: "Bạn nói với bạn bè của bạn tốt hơn ở Mỹ phải đóng cửa hoặc họ sẽ biến mất."

Niall: Giữ trên. Hãy chỉ đánh vần này ra cho thính giả của chúng tôi ở đây. Một người nào đó trong The Blaze, đó là tổ chức Glenn Beck, đe dọa sẽ giết bạn trừ khi bạn im lặng.

JoAnne: Cô ấy không ở The Blaze.

James: Bà là người an ninh đưa vào nhà của chúng tôi bởi Blaze.

Niall: Okay. Cô lẽo đẽo theo sau.

James: Yeah.

JoAnne: Họ mời cô.

James: Họ mời cô và cô phải đặt bảo vệ cho chúng ta bởi vì cô ấy nói với chúng tôi rằng chúng tôi đang ở trong nguy hiểm của chính phủ này. Wiesel, người đứng đầu của The Blaze, nói với chúng tôi, chúng tôi đã gặp nguy hiểm nhiều hơn từ chính phủ Hoa Kỳ hơn bao giờ chúng ta là trong khi chúng ta đều nằm trong tay của Al-Qaeda và đã được xác nhận bởi Niki Baracoll. Niki Baracoll xác nhận rằng chúng tôi đã được mục tiêu khi chúng tôi trở lại Houston sau khi nhận được ra khỏi bàn tay của Al-Qaeda. Cô xác nhận rằng chúng tôi đã được vào sổ đen và mềm mại-giết chết, mà chúng tôi không biết cho đến thời điểm đó.

Tôi không thể tưởng tượng tại sao chúng ta không thể có được doanh nghiệp của chúng tôi đang phát triển. Chúng tôi đã có một sản phẩm tuyệt vời, có một doanh nghiệp lớn. Chúng tôi ngựa đua già trong thế giới kinh doanh. Khi chúng ta không thể bắt đầu kinh doanh riêng của chúng tôi, tôi đã được gửi ra 30 hồ sơ một ngày và JoAnne được gửi ra 20. Chúng tôi không bao giờ có một cuộc phỏng vấn từ bất cứ ai. Tôi đã đi đến một số chuyên săn đầu người và đã được cung cấp ba công việc và sau đó trong vòng một tuần công việc được kéo và các thợ săn đầu nói: "Vâng, chúng ta không thể nói chuyện với bạn. Chúng tôi cần phải chăm sóc khách hàng của chúng tôi." Một nhà thờ đã tình nguyện để giúp chúng tôi một thời gian khi chúng ta còn quá nghèo, chúng tôi không thể chú ý. Họ sẽ trả tiền thuê nhà của chúng tôi. Chúng tôi đã bán căn nhà ở Woodlands với việc xem xét rằng chúng tôi sẽ thuê nó trở lại vì vậy chúng tôi đã không phải di chuyển tất cả mọi thứ ra ngoài. Chúng tôi đã bán nhà ở Portland và Arizona. Chúng tôi di chuyển tất cả mọi thứ để ngôi nhà nhỏ này trong Woodlands. Vì vậy, người mua đồng ý để cho chúng tôi thuê nó và sau đó một vài tháng sau đó tất cả của một đột ngột các cơ quan đã được làm đại lý cho thuê cho các nhà đầu tư đến với chúng tôi và nói: "Nếu bạn là ba ngày cuối, chúng tôi đang ném bạn ra ngoài ! " Bạn không thể làm điều đó ở Texas. Nhưng chúng ta không có lựa chọn với điều đó.

Vì vậy, khi thuê là do chúng tôi phải trả nó và khi chúng tôi không thể trả nó một trong những nhà thờ tình nguyện giúp đỡ. Và đó là một nhà thờ lớn, 33.000.000 $ thờ, 3.000.000 $ ngân sách quá mức, gọi là Hội thánh Baptist Crossroads. Khi nó đến thời gian cho thuê để được trả tiền, họ không được xung quanh. Vì vậy, tôi đã bán một số không thể thay thế, công cụ sửa chữa xe cổ cho mười xu trên đồng đô la, trả tiền thuê nhà của chúng tôi, và sau đó một vài ngày sau đó chúng tôi đã đến nhà thờ đó. Họ sẽ không bao giờ trả lời các cuộc gọi của chúng tôi. Cuối cùng chúng tôi đã đến đó và một người phụ nữ đó là một nhân viên tiếp tân tình nguyện mà chúng tôi đã gặp nhiều lần nói "Oh tôi rất xin lỗi về những gì đã xảy ra với tất cả các bạn. Chúng tôi không thậm chí phải nói chuyện với bạn. Chính phủ đã đến đây và nói với chúng tôi nếu chúng tôi đã giúp bạn biết rằng họ sẽ gây ra một cuộc kiểm toán đầy đủ của các nhà thờ trong bảy năm đến năm ngoái và nó sẽ có chi phí cho chúng tôi ít nhất là 500.000 USD. Chúng tôi không biết bạn là tốt. Chúng tôi không thể đủ khả năng đó, do đó chúng ta không thể nói chuyện với bạn. Bye. "

Joe: Wow!

Niall: Làm thế nào thì các bạn nhận được bởi vào lúc này?

James: Chúng tôi không. Chúng tôi bán DVD của chúng tôi. Những người thực hiện đóng góp ít. DVD này là $ 15 cộng với tàu nước ngoài là một $ 10. Điều đó giúp chúng ta tồn tại. Chúng tôi là những người vô gia cư. Chúng ta đang sống trong một ngôi nhà mà một cặp vợ chồng già đã cho phép chúng tôi ở lại. Đó là nhà hồ của họ rằng họ đã không được sử dụng trong nhiều năm. Nó chạy xuống, nhưng nó có một mái nhà khô. Vì vậy, chúng ta ở đây. Chúng tôi đang ở giữa hư không. Các cơ quan như vậy vì bất cứ lúc nào chúng tôi di chuyển nó dễ dàng để phát hiện chúng.

JoAnne: Mọi người có thể có được DVD của chúng tôi tại trang web của chúng tôi mà là libyanwarthetruth.com. Tôi muốn nói rằng một lần nữa để mọi người hiểu.

James: Họ có thể thực hiện một hiến, họ có thể mua DVD của chúng tôi, nhưng chắc chắn giữ cho chúng tôi trong lời cầu nguyện của bạn bởi vì thần đã được bảo vệ của chúng tôi và chúng tôi đã có điều tồi tệ nhất trên thế giới sắp tới sau khi chúng tôi không ngừng. Chúng tôi vẫn còn sống và chúng tôi đang đá. Những điều họ không hiểu thực sự là nếu họ gây ra cho chúng tôi để có một sự sụp đổ không kịp thời vào ngày mai, chúng ta sẽ được ở một vị trí tốt hơn. Và họ không hiểu điều đó. Vì vậy, họ không thể đe dọa chúng ta với cái chết bởi vì họ đã lấy tất cả mọi thứ mà chúng tôi đã có trong thế giới này khỏi chúng ta, và chúng tôi là những người rất, rất đáng kể. Và điều này là, đối với khán giả của bạn, nếu nó có thể xảy ra với chúng ta, nó có thể xảy ra với bất cứ ai.

Joe: Đúng vậy.

Niall: Vâng những người vô thần vì vậy tôi nghĩ rằng nó không quá nhiều mà, mà liên quan đến họ, chứ không phải là bạn đã giữ mình sống bằng cách đặt tên tên và nói sự thật. Bạn đã có một chút ánh sáng vào bạn bây giờ.

JoAnne: Vâng, đó là sự thật.

Niall: Điều đó có bạn này cho đến nay. Nhưng các bạn vẫn còn gặp nguy hiểm? Có phải bạn đang bị theo dõi?

James: Chắc chắn chúng tôi!

Niall: Làm thế nào bạn có thể sống trong đó loại bầu không khí? Bạn đã xem xét lại Mỹ?

James: Vâng, chúng tôi không có tiền để đi bất cứ nơi nào và họ sẽ không cho chúng tôi ra dù sao đi nữa. Chúng tôi nằm trong danh sách cấm bay cho đến khi Pete Sessions đã đẩy chúng ta ra khỏi đó. Chúng tôi không biết chúng tôi nằm trong danh sách cấm bay. Nhưng nghe này, chúng tôi không có tiền để làm bất cứ điều gì. Chúng tôi sống đúng nghĩa đen tay-to-miệng. Và chúng ta không thể có được một công việc. Không ai có thể cung cấp cho chúng tôi bất kỳ loại giúp đỡ đáng kể.

JoAnne: Chúng tôi nhận được hầu hết sự giúp đỡ của chúng tôi thông qua sự đóng góp và bán DVD của chúng tôi. Ngay bây giờ mà trả tiền cho các tiện ích của chúng tôi, một chút khí cho xe của chúng tôi và thực phẩm của chúng tôi.

James: Chúng tôi theo nghĩa đen sống trên một vài trăm đô la một tháng.

JoAnne: Nhưng tôi có hy vọng. Tôi thực sự làm. Tôi tin rằng khi chế độ này làm thay đổi đó là ở đất nước này - càng nhiều người đang tìm hiểu sự thật về Libya mỗi ngày. Vì vậy, rất nhanh chóng, chúng tôi sẽ không thậm chí là một mối đe dọa vì tất cả mọi người sẽ biết điều đó, tôi hy vọng. Hầu hết mọi người ở châu Âu thực sự biết điều đó.

Joe: Tôi nghĩ rằng một trong những điều mà có thể bảo vệ bạn là một thực tế rằng Libya chỉ là một phần của các loại điều họ đang làm. Nó thậm chí có thể tồi tệ hơn nhiều, những gì họ đang làm với ISIS và ở các bộ phận khác nhau của thế giới. Những loại người có quyền lực đã tràn ra xung quanh rất nhiều và họ đã có rất nhiều ngón tay trong bánh nướng bẩn thỉu của họ, rằng Libya ...

Niall: Chỉ một lần nữa.

Joe: ... đó là một nhiều hơn. Nó vẫn đang diễn ra nhưng cuộc tấn công Libya là bốn năm trước đây và bây giờ họ đã di chuyển trên. Vì vậy, đó có thể là một loại bảo vệ cho các bạn. Nhưng tôi không biết. Hãy để tôi hỏi một câu hỏi: Nếu bạn biết rằng những gì đã xảy ra trong vài năm qua đã xảy ra, bạn sẽ vẫn đi công cộng?

James: Oh yeah !! Hãy để tôi nói cho bạn biết lý do tại sao. Người dân Libya không xứng đáng này và vấn đề là, nó không chỉ là Libya. Đây là một vấn đề toàn cầu.

JoAnne: Iraq, Syria.

James: Đã có rất nhiều các hoạt động cờ sai. Nghe này, chúng tôi đã nhận được nhiều tiến sĩ của chúng tôi trong các thủ đoạn bẩn của Do Thái và các đầu sỏ chính trị. Và họ là một đám vô thần và họ đang thổi lên nước mỗi ngày. Có cờ lỗi mỗi ngày và một trong hai bạn có thể đi chôn đầu của bạn trong cát và nói "tốt Mọi thứ. Tôi Pollyanna" hoặc người nào khác bạn thức dậy và, như JoAnne và tôi, lấy nó như là nghĩa vụ của chúng tôi cố gắng để giúp đỡ thế giới biết những gì đang xảy ra bởi vì chúng tôi là những người chứng kiến ​​tận mắt. Chúng tôi đã được đặt ở đó cho một mục đích và thần đang bảo vệ chúng ta và chúng ta đang nói sự thật. Và những người nghe chúng ta hy vọng sẽ quay lại và hãy nhìn vào những gì đang xảy ra và nói "Quốc hội và Chính phủ Hoa Kỳ là tội phạm." Họ không làm bất cứ điều gì cho người dân Hoa Kỳ. Nó không thực hiện bất kỳ ý nghĩa. Họ đã có một đánh giá chính ba đến năm phần trăm. Có một lý do cho điều đó. Có gì sai với chính phủ của chúng tôi? Những gì chúng tôi có thể làm gì về nó? JoAnne và tôi là cả những người tốt. Chúng tôi tài trợ các hoạt động phi lợi nhuận của riêng của chúng tôi mãi mãi. Chúng tôi đã không sống một lối sống rất cắt cổ. Chúng tôi thực sự cày tất cả mọi thứ trở lại kinh doanh của chúng tôi. Chúng tôi folks tốt. Nếu họ có thể làm điều đó với chúng tôi, sau đó họ có thể làm điều đó với bất kỳ ai. Và thực tế là chúng ta đang nói sự thật là vì chúng ta có nghĩa vụ đạo đức để làm điều đó.

JoAnne: Đối với tôi, nói rằng bạn đang trên đường phố hoặc trong một trung tâm hay một nơi nào đó và bạn nhìn thấy một người đánh đập, đá hoặc làm tổn thương một đứa trẻ, bạn sẽ bước lên hoặc bạn sẽ chỉ quay lại và đi bộ? Bởi vì nó làm cho bạn tuân thủ khi bạn làm điều đó.

Niall: Yeah.

JoAnne: Mọi người phải đứng lên cho nhân loại. Sống có nghĩa là một cái gì đó. Con gái của tôi nói với tôi: "Tại sao bạn không chỉ cần cho họ biết bạn sẽ không nói bất cứ điều gì và có thể họ sẽ để lại cho bạn một mình?" Tôi nói, "Được rồi, bức tranh này. Tôi thấy một anh chàng mafia giết ai đó và anh ta thấy tôi. Tôi nói với anh:" Tôi hứa tôi sẽ không nói bất cứ điều gì. " Bạn nghĩ rằng anh ấy sẽ để cho tôi sống? "

Niall: Đúng vậy.

JoAnne: Không bao giờ. Đó là điều tương tự xảy ra với Chris Stevens. Bạn có thể đứng lên vì sự thật là những gì và nói nó và bạn có cục u của bạn, bởi vì bạn đã xảy ra ở đó và bạn là một nhân chứng, hoặc bạn sống với cái đầu của bạn trong cát và bạn đang bị lạm dụng mỗi ngày.

James: Chúng tôi đang ở trên một con đường đất khoảng một dặm cho đến khi bạn nhận được để bề mặt cứng, và tháng sáu-và-một-nửa trước ngay khi chúng tôi lên đường bề mặt cứng, hai chiếc SUV màu đen dừng lại chúng tôi. Họ đặt JoAnne trong một, tôi ở khác và chúng tôi lái xe cho một giờ-và-một-nửa với cửa sổ bôi đen ra. Chúng tôi không biết nơi chúng tôi đã đi. Đã đi tới một tòa nhà đậu xe ngầm. Họ đưa chúng tôi lên thang và đi vào một số phòng không có hình ảnh hay các cửa sổ hoặc bất cứ điều gì, với đồ nội thất bằng kim loại và họ đã tiến hành thẩm vấn chúng tôi. Đó là một tổng của 32½ giờ kể từ thời điểm họ chọn chúng tôi lên cho đến khi họ đưa chúng tôi trở lại. Và trong suốt thời gian họ đang thẩm vấn chúng tôi, họ không bao giờ cho chúng ta thấy một chứng nhận hoặc ID. "Chúng tôi không cần phải làm điều đó. Chúng tôi có thể đón bạn bất cứ lúc nào chúng tôi muốn. Chúng tôi có thể làm cho bạn mất đi nếu chúng ta muốn." Tất cả các mối đe dọa và nó được giữ trên và tiếp tục và chúng tôi đã nói, nếu chúng ta đã bao giờ đặt ở vị trí đó không uống rượu hoặc ăn bất cứ thứ gì họ cung cấp. Và cũng không làm giảm bản thân. Vì vậy, JoAnne và tôi là cross-legged cho 32½ giờ cho đến khi chúng tôi trở về. Và khi chúng tôi trở về, SUV của chúng tôi là ở lối vào. Điều đó có nghĩa là họ đã có các phím để có được vào căn nhà này.

Vì vậy, thực tế là, nếu JoAnne và tôi đã làm sai điều gì, sau đó ném chúng ta vào tù. Nếu không, để lại cho chúng tôi địa ngục một mình.

Joe: Đúng vậy.

James: Chúng tôi đang nói sự thật. Chúng tôi không thực hiện bất kỳ này lên. Và hãy tin tôi, nếu bất cứ điều gì chúng tôi đã nói là không đúng sự thật, họ sẽ bị cù đến chết để đuổi chúng tôi trong tù và làm cho chúng ta những con rối của họ. Vì vậy, chúng tôi đã có nó khó khăn. Chúng tôi đang ở trên phần cuối của một chi nhánh nhỏ-bitty.

JoAnne: Nó giống như Snowden cho biết, ". Làm thế nào mà những người đó đã phá vỡ luật pháp và tôi nói rằng họ đã phá vỡ luật pháp, bây giờ tôi đang vi phạm luật pháp, vì tôi đã chỉ ra rằng họ đã phá vỡ luật pháp" Đó là điều tương tự với chúng tôi. Chúng tôi nhìn họ phạm tội ác chiến tranh mà là vô lương tâm. Trong một thế giới mà bạn nghĩ rằng mọi người là những người nhân đạo, bạn không thể tưởng tượng các loại của những điều mà chúng ta đã thấy và đã nghe và đã phỏng vấn và eyewitnessed.

James:. Một anh chàng cơ quan tình báo rằng có như một vệ sĩ cá nhân của một điệp viên được ở trong đó hành động như cô ấy là một nhân đạo từ Canada, một chàng trai tốt, nói: "Tôi thậm chí còn không biết anh đi chơi đâu tôi ở đây , vv " JoAnne và tôi đã mua vài mét để theo dõi số lượng bức xạ và chúng tôi nói "Yeah, nhưng điều đó là thực tế đáng lo ngại là chúng ta đều nhận thấy rằng tất cả những vỏ được hết uranium." Và ông nói "Oh yeah. Bất cứ nơi Hoa Kỳ đã bị đánh bom, chúng phát sáng trong bóng tối."

JoAnne: Họ sáng lên.

James: Ông nói "Tất cả họ đều ánh lên Đó là tất cả những vũ khí mà họ sử dụng.." Uranium cũng cạn kiệt là một vũ khí khó chịu thật bởi vì ...

JoAnne: Đó cũng là một vũ khí bất hợp pháp.

James: ... nó gây tổn thương vĩnh viễn cho đất và tất cả mọi thứ. Đây là những hành vi vô lương tâm. Và họ làm điều đó với không hối hận hay bất cứ điều gì.

Joe: Vâng guys, tôi nghĩ rằng những gì bạn đang làm và những gì bạn đã làm là hoàn toàn đáng khen ngợi và tôi không có lời khen ngợi đủ cao cho sợi đạo đức và lòng can đảm của bạn và sức mạnh của bạn. Tôi thực sự sẽ khuyến khích tất cả các thính giả của chúng tôi để thử và giúp bạn ra ngoài bởi vì đó là những người bình thường rất ít nhất là với một lương tâm có thể làm, những người ủng hộ thật và tự do và chống lại các tệ nạn và những kẻ tà ác của thế giới này. Đó là những người cuối cùng có thể làm, là để giúp những người như mình đang đưa cuộc sống của bạn trên đường dây để truyền bá sự thật. Vì vậy, tôi chỉ muốn mọi người nghe để xem xét việc đóng góp và mua CD của bạn từ trang web của bạn trong đó có tất cả các thông tin trong đó bởi vì đó là một nguyên nhân thực sự xứng đáng; có lẽ là người xứng đáng nhất mà tôi đã nghe trong một thời gian dài.

James: Vâng giữ chúng ta trong lời cầu nguyện của bạn. Đó là thực sự quan trọng.

Niall: Tuyệt đối.

James: Đó đã là một sự bảo vệ đó đã thực sự cứu chuộc chúng ta. Và tất nhiên DVDs của chúng tôi là dài ba tiếng đồng hồ. Họ đã có một toàn bộ rất nhiều thông tin mà bạn đã không nhìn thấy từ bất cứ ai. Một hiến sẽ luôn luôn giúp đỡ. Tất nhiên chúng tôi đã cù đến chết khi bạn mời chúng tôi để được vào trình diễn của bạn. Chúng tôi thực sự hy vọng rằng bạn đã đi để mời gọi chúng ta làm chương trình phải có trong studio của mình ở Pháp. (Cười) Nhưng điều đó đã không xảy ra.

Joe: Đó là một chút thông báo ngắn. Nó sẽ là khó để có được bạn vào đây để hiển thị. Nhưng nếu bạn đã bao giờ làm một chút về đi du lịch bạn đang rất hoan nghênh, nếu bạn đã bao giờ có thể đi qua bên này của ao.

JoAnne: Oh, chúng tôi yêu Ireland.

Joe: Vâng, chúng tôi đang không ở Ireland nữa nhưng chúng tôi có một số liên lạc ở đó.

JoAnne: Tôi biết. Tôi chắc chắn. Chúng tôi đã đi và hôn đá Blarney một thời gian.

James: Bạn không thể nói rằng, mặc dù có thể bạn?

Niall: Không, không phải ở tất cả.

Joe: Vâng nghe guys. Đó là một niềm vui thật sự và tôi thực sự hy vọng các bạn luôn an toàn và tiếp tục làm những gì bạn đang làm. Tôi rất muốn nhìn thấy bạn có được một bộ phim kinh phí lớn thực hiện về cuộc sống của bạn và kinh nghiệm của bạn, nhưng với tất cả sự thật giữ trong đó, nhưng có lẽ đó là quá nhiều để yêu cầu.

JoAnne: Nó sẽ là một bộ phim tốt hơn so với Argo, tin tôi, bởi vì chúng tôi không bao giờ có bất kỳ sự giúp đỡ từ bất cứ ai.

Joe: Đúng vậy.

James: Vâng thần ban phước cho tất cả các bạn. Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã cho chúng tôi trong chương trình của bạn. Folks của bạn có thể vào trang web của chúng tôi và giữ cho chúng tôi trong lời cầu nguyện của bạn và nếu bạn có thể nhìn thấy nó theo cách của bạn để mua DVD của chúng tôi rằng sẽ thật tuyệt.

JoAnne: Họ đã mua nó rồi.

James: Bất kỳ sự đóng góp có thể là tuyệt vời.

Joe: Tuyệt đối. Chàng trai rồi. Nhờ một triệu.

James: Thiên Chúa chúc lành cho bạn.

JoAnne: Thiên Chúa chúc lành cho bạn.

Niall: Và cho bạn. Tạm biệt.

JoAnne: Bye.

Joe: folks rồi, đó là một câu chuyện đau lòng. Tôi không nói nên lời. Đó là thực sự bên trong thật về Libya và bạn thực sự có được một cảm giác có các tính chất của các quyền hạn mà có trong thế giới này và những gì họ đang thực sự làm; tất cả mọi thứ đó là biểu hiện trong thế giới hiện nay, về tội ác của thế giới này và tất cả các chặt đầu và sự tàn bạo và ác mà bạn thấy dán vào Tây phương tiện truyền thông dòng chính các giấy tờ, các trang web và trên các tin tức, tất cả điều đó ác và kinh dị mà hầu hết mọi người ở phía tây muốn biến khuôn mặt của họ ra khỏi bởi vì "đó là những người Hồi giáo ác", đó là phía tây. Đó là các tầng lớp ở phía tây! Đó là chính phủ của bạn làm điều đó! Những hình ảnh khủng khiếp giết trẻ em, ném người trên nóc nhà, cắt đầu ra, đốt người còn sống, đó là nét đặc biệt, bản chất và bản chất của những kẻ thái nhân quyền ở phía tây. Không nơi nào khác. Có lẽ ở một nơi khác, nhưng chủ yếu ở phía tây, chúng ta hãy nói. Họ là những máy động lực và máy khuấy đằng sau lý do tại sao đang xảy ra. Vì vậy, nó chỉ là khủng khiếp và tôi không biết những gì khác để nói về nó thực sự.

Niall: Đó chỉ là một câu chuyện. Đó là những câu chuyện, bởi cơ hội tuyệt, hai người đã xảy ra được ở Libya. Iraq, Yemen, Syria, bạn có thể nhân nó nhiều lần trong thực tế, trong nhiều thập kỷ. Nhưng gần đây nó chỉ chuyển sang một hướng hoàn toàn mới. Thế giới này chỉ đi đến địa ngục trong một handbasket nhanh 15 năm trước đây.

Joe: Yeah. Khi bạn đã là mức độ của cái ác, tráo trở, thiếu tinh khiết của lương tâm và một ác tinh khiết và lòng căm thù của nhân loại, một sự hận thù của những người bình thường và sẵn sàng để giết mổ và tiêu diệt chúng bằng những cách ghê rợn nhất những gì bạn đang nhìn thấy là. Khi bạn thấy đó xảy ra, bạn nhận ra rằng đó đang được thực hiện bởi các nhà lãnh đạo cho là của "thế giới tự do" và bạn nhận ra rằng thế giới này không phải là dài cho bất cứ điều gì thực sự. Nó đi đâu đó xấu rất nhanh chóng.

Niall: Yeah. Mang trên sao chổi. Bạn có thể nói những gì khác? Thí nghiệm thất bại!

Joe: Yip. Vâng, chúng ta sẽ để nó ở đó trong tuần này folks. Chúng tôi sẽ trở lại vào tuần tới với một cuộc phỏng vấn với các sắc Robert M. Price. Anh ấy là một học giả Kinh Thánh và chúng tôi cũng có thể có Laura trên cho thấy, do đó hứa hẹn sẽ là một trong rất thú vị. Vì vậy, đừng bỏ lỡ nó. Cho đến lúc đó, nhờ việc lắng nghe và có một tốt.



2 nhận xét:

  1. Tuyệt vời!
    Cảm ơn bạn đã dành thời gian dịch bài viết.
    Các nhà lý luận sẽ nói: cái giá phải trả cho dân chủ dù đắt nhưng cũng đáng!
    Cái lũ ấy không khác gì quân khủng bố, ngay cả các nhà trí thức VN cũng đồng ý với quan điểm dân chủ kiểu Mỹ này.

    Trả lờiXóa
  2. những kẻ luôn sùng bái nền dân chủ phương tây nên đọc bài này....liệu có dám đọc không .?
    cái dân chủ tự do của phương tây là như vậy đó....trung đông đang yên ổn thì làn gió cách mạng màu đã làm tan nát ....chỉ vì mỹ và phương tây nên nông nỗi đau lòng đã làm khổ biết bao người vô tội.....

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.